1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 438

“Ngoảnh đi ngoảnh lại, mặt trời đã lặn. Căn nhà nhỏ trở nên tăm tối.

Rừng sâu xung quanh càng lúc càng thêm âm u. Em muốn bật đèn trong
nhà lên, nhưng không biết phải bật thế nào. Dần dà em bắt đầu thấy bất an.
Và bỗng nhiên em nhận ra một điều. Thật quái lạ là hơi nóng bốc lên từ các
món ăn từ nãy giờ vẫn chẳng bớt đi chút nào. Đã mấy tiếng đồng hồ, vậy
mà thức ăn vẫn cứ bốc hơi nghi ngút. Em bắt đầu cảm thấy lạ. Chắc chắn là
có vấn đề gì rồi. Lúc ấy thì tỉnh giấc.”

“Em không biết sau đó xảy ra chuyện gì à?”

“Tiếp sau chắc chắn là xảy ra chuyện gì đó,” cô nói, “Trời tối, em lại

không biết đường về nhà, một mình ở trong căn nhà nhỏ kỳ lạ ấy. Có
chuyện gì đó sắp xảy ra. Em có cảm giác đó không phải chuyện hay ho gì.
Nhưng lần nào cũng chỉ đến đó thì tỉnh giấc. Mà cứ mơ đi mơ lại không
biết bao nhiêu lần.”

Cô ngừng sờ mó tinh hoàn, áp mặt vào ngực Tengo. “Giấc mơ này có lẽ

ám chỉ một điều gì đấy.”

“Chẳng hạn như là gì?”

Cô không trả lời câu hỏi này của anh, ngược lại còn đặt câu hỏi: “Tengo

à, mình có muốn nghe em nói xem chỗ đáng sợ nhất của câu chuyện này là
gì không?”

“Muốn.”
Cô thở sâu một hơi, luồng hơi ấy như thể làn gió nóng thổi qua eo biển

hẹp, phả vào đầu vú Tengo. “Tức là, không khéo chính em lại là con quái
vật ấy. Có một lần em sực nghĩ đến khả năng này. Bởi vì khi em đi đến,
những người ấy trông thấy em đã cuống quýt đến bỏ cả cơm mà chạy ra
khỏi nhà. Chỉ cần em còn ở đó, họ sẽ không quay lại. Mặc dù thế, em vẫn
phải ở trong căn nhà nhỏ đó chờ họ về. Nghĩ đến đó, em sợ lắm. Thật là u
ám phải không?”

“Hoặc là,” Tengo nói, “Có lẽ đó chính là nhà em, em ở đó đợi chờ bản

ngã đang chạy trốn của mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.