1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 439

Vừa nói dứt lời, Tengo mới nhận ra mình không nên nói vậy. Nhưng lời

đã nói ra thì khó mà rút lại được. Cô im lặng một hồi lâu, sau đó bóp vào
hai hòn bi của anh một cái, mạnh đến độ khiến anh gần như không thở nổi.

“Sao anh nói gì mà lạnh lùng thế?”

“Anh không có ý gì cả. Chỉ ngẫu nhiên nghĩ đến thôi.” Khó khăn lắm

Tengo mới rặn ra được một câu.

Cô thả lỏng bàn tay đang bóp vào tinh hoàn của anh ra, thở dài một

tiếng, sau đó nói: “Giờ hãy kể giấc mơ của mình đi, kể xem mình nằm mơ
thấy gì.”

Tengo cuối cùng đã điều hòa lại nhịp thở, nói: “Vừa nãy anh nói với

mình rồi, anh gần như chẳng bao giờ mơ, đặc biệt là khoảng thời gian gần
đây.”

“Nhưng ít nhiều gì thì mình cũng từng mơ rồi chứ. Trên đời này chẳng

có ai chưa bao giờ ngủ mơ cả. Mình nói kiều ấy, tiến sĩ Freud sẽ không vui
đâu.”

“Có lẽ là mơ rồi, nhưng hễ mở mắt ra là anh quên sạch mọi chuyện. Tuy

rằng có để lại cảm giác rằng nhưng mình vừa mơ, nhưng nội dung thế nào
thì không nhớ nổi.”

Cô nâng niu dương vật mềm nhũn của Tengo trên tay, cẩn trọng áng

chừng trọng lượng của nó, như thể trọng lượng này đang nói lên một sự
thực quan trọng đó. “Cũng được. Không nói chuyện nằm mơ nữa. Nhưng
mà, nói về cuốn tiểu thuyết mình đang viết cho em nghe đi.”

“Cuối tiểu thuyết anh đang viết, nếu có thể được, anh không muốn nói

đến.”

“Này nhé, em không bảo mình kể đủ tình tiết từ đầu đến cuối. Em đâu

đến nỗi yêu cầu quá đáng như thế. Vì em biết Tengo tuy cao lớn kềnh càng
thế này, nhưng lại là một thanh niên rất nhạy cảm. Chỉ cần mình kể cho em
một chút về các thứ như là chuẩn bị viết thế nào, những chuyện ngoài lề
không quan trọng nữa, nói sơ mấy câu là được rồi. Em mong rằng mình có
thể chỉ nói với em chuyện gì đấy mà người đời vẫn còn chưa biết. Vì mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.