1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 545

“Chỗ kia có hồng trà với đá. Nếu không ngại, cô tự ra đó rót vào cốc

thủy tinh mà uống.”

Bà chủ chỉ ngón tay về phía cái bàn để đồ ăn cạnh cửa. Ở đây có một

chiếc bình miệng rộng, bên trong chứa đầy trà với đá và chanh xắt lát, bên
cạnh có ba cốc thủy tinh hoa khác màu nhau.

“Cám ơn bà,” Aomame nói. Nhưng nàng không thay đổi tư thế, đợi

những lời tiếp theo của bà chủ.

Nhưng một hồi lâu sau, bà chủ vẫn trầm mặt như thế. Bà có chuyện

không thể không nói với Aomame, nhưng một khi đã nói ra lời, những sự
thực ẩn giấu trong đó có thể sẽ trở nên xác thực hơn đến độ không sửa chữa
được, cho nên bà chỉ mong trì hoãn được cái lúc nói ra ấy, dù chỉ một chút.
Đó là lý do cho sự trầm mặt này. Bà liếc nhìn bể cá vàng bên cạnh. Sau đó,
dường như đã từ bỏ nỗ lực kéo dài thời gian, cuối cùng bà cũng ngước lên
nhìn thẳng vào Aomame. Đôi môi bà mím chặt thành một đường thẳng, hai
bên mép hơi cố ý nhếch lên một chút.

“Con chó canh cửa ở trung tâm bảo trợ chết rồi, Tamaru nói với cô chưa?

Chết rất kỳ lạ, không thể giải thích nổi,” bà chủ nói.

“Tôi có nghe nói.”
“Sau đó Tsubasa cũng biến mất luôn.”
Aomame hơi nghiêng mặt. “Biến mất ư?”

“Đột nhiên mất tích. Có thể là mới đêm qua. Sáng sớm nay đã không

thấy đâu nữa.”

Aomame mấp máy môi, muốn tìm lời để nói, nhưng lời lẽ không đến

ngay được. “Có điều… lần trước tôi nghe phu nhân nói, luôn có người ngủ
chung với Tsubasa, trong cùng một phòng, để phòng xa…”

“Đúng vậy. Có điều cô ấy đã ngủ rất say, chưa bao giờ cô ấy ngủ say như

thế cả, nên hoàn toàn không phát hiện ra Tsubasa đã đi mất. Khi trời sáng
thì trên giường không thấy Tsubasa đâu nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.