1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 750

Mỗi lần có tiếng sấm, ô cửa kính lại rung lên lách cách. Lạ một điều, không
thấy ánh chớp nào lóe lên. Tiếng sấm vang khắp bầu trời đêm tối đen như
mực, nhưng không có dấu hiệu gì của một cơn mưa. Ở đây đích thực có tồn
tại sự mất cân bằng nào đó.

“Họ đang quan sát chúng ta,” Fukaeri nói.

“Ý em là Người Tí Hon hả?” Tengo hỏi.
Fukaeri không trả lời câu hỏi của anh.
“Họ biết chúng ta ở đây,” Tengo nói.

“Đương nhiên biết,” Fukaeri nói.
“Họ định làm gì chúng ta?”
“Họ chẳng làm gì được chúng ta.”

“Vậy thì tốt quá,” Tengo nói.
“Tạm thời.”
“Tạm thời họ chưa ra tay với chúng ta được,” Tengo uể oải lặp lại,

“Nhưng không biết tình trạng này có thể kéo dài bao lâu.”

“Không ai biết cả,” Fukaeri trả lời dứt khoát.
“Nhưng, tuy họ không thể làm gì chúng ta, song họ lại có thể ra tay với

những người xung quanh chúng ta?” Tengo hỏi.

“Rất có khả năng.”

“Có lẽ họ sẽ làm tổn thương những người đó.”
Fukaeri nheo mắt lại với vẻ cực kỳ nghiêm trang, như người thủy thủ

đang cố nghe ra tiếng hát của những bóng ma trên biển, hồi lâu sau mới
nói: “Còn tùy tình hình.”

“Có lẽ Người Tí Hon đã sử dụng sức mạnh của họ với bạn gái anh. Để

cảnh cáo anh.”

Fukaeri thò tay ra khỏi cái ổ chăn, gãi gãi cái tai vừa mới được làm ra

của mình. Sau đó bàn tay ấy lại rụt vào trong chăn. “Người Tí Hon chỉ có
thể làm một số việc thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.