1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 769

nhìn eo biển bên dưới. Nàng cảm nhận được mùi của biển, nghe thấy tiếng
gió thở dài sâu thẳm.

Nàng nói: “Có vẻ như chúng tôi nên lấy hết dũng khí tìm kiếm nhau sớm

hơn, tôi nghĩ thế. Nếu vậy thì chúng tôi đã có thể đến với nhau trong thế
giới ban đầu kia rồi.”

“Về lý thuyết thì vậy,” người đàn ông nói, “Nhưng trong thế giới của

năm 1984 chắc chắn cô thậm chí còn không có cả ý nghĩ ấy trong đầu nữa.
Nguyên nhân và kết quả kết hợp với nhau theo hình thức vặn xoắn. Dẫu có
xếp chồng các thế giới lên nhau, cô cũng không thể tháo gỡ được nút vặn
ấy.”

Lệ chảy ra trong mắt Aomame. Nàng khóc những thứ mình đã mất đi.

Khóc những thứ mình sắp sửa mất đi. Và cuối cùng… rốt cuộc nàng đã
khóc bao lâu? Đến khi nàng không thể khóc thêm được nữa. Dường như
cảm xúc va phải một bức tường vô hình, nước mắt nàng cạn kiệt ở đó.

“Được,” Aomame nói, “Không có chứng cứ xác thực, chẳng điều gì có

thể minh chứng, không thể lý giải được chi tiết. Nhưng xem ra tôi vẫn
không thể không chấp nhận đề xuất của ông. Như ông yêu cầu, tôi sẽ để
ông biến mất khỏi thế giới này, cho ông một cái chết nhanh chóng và không
đau đớn. Để Tengo có thể được sống.”

“Nói như vậy, cô đồng ý với giao dịch với tôi?”
“Đúng thế. Tôi đồng ý.”
“Có thể cô sẽ chết,” người đàn ông nói, “Cô sẽ bị dồn vào đường cùng,

bị trừng phạt. Sự trừng phạt ấy có lẽ sẽ rất tàn khốc. Bọn họ là một đám tín
đồ điên loạn.”

“Không sao cả.”
“Vì cô có tình yêu.”
Aomame gật đầu.

“ ‘Nếu không có tình yêu của em, đó chẳng qua chỉ là màn diễn của quán

rượu rẻ tiền.’ Giống như lời bài hát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.