1Q84 - TRỌN BỘ 3 TẬP - Trang 796

Cẩn thận sao cho lái xe không nhìn thấy mình, nàng rút khẩu Heckler &

Koch ra, đóng chốt an toàn rồi bỏ vào cái túi nhựa nhỏ, giải phóng mình
khỏi năm trăm gam trọng lượng rắn, có thể gây chết người.

“Vừa nãy sấm sét ghê quá. Mưa cũng to nữa.” người lái xe cất tiếng.

“Sấm sét?” Aomame nói. Nàng có cảm giác chuyện đó dường như đã

xảy ra từ rất lâu rồi, nhưng thực ra đó chỉ là chuyện của ba mươi phút
trước. Nói vậy thì đúng là đã có sấm sét thật. “Đúng thế, sấm sét ghê thật
đấy.”

“Dự báo thời tiết hoàn toàn không nhắc đến chuyện này, còn bảo là trời

đẹp cả ngày nữa.”

Nàng vắt óc nghĩ. Mình cần phải nói gì đó. Nhưng mình không biết nên

nói gì cho hợp. Đầu óc hình như trở nên trì độn đi rất nhiều. ”Dự báo thời
tiết chẳng bao giờ chính xác cả,” nàng nói.

Lái xe liếc nhìn Aomame qua gương chiếu hậu. Có lẽ tại giọng nàng

không được tự nhiên lắm. Anh ta nói: “Đường ngập nước, nghe nói nước
chảy xuống ga tàu điện ngầm Akasaka-Mitsuke, đường ray cũng bị ngập.
Vì mưa chỉ tập trung ở một khu vực nhỏ. Tuyến Ginza và tuyến
Marunouchi đã bị tạm ngừng hoạt động. Radio vừa mới nói xong.”

Mưa lớn khiến tàu điện ngầm ngừng hoạt động. Chuyện này có ảnh

hưởng đến hành động của mình không? Mình phải buộc não mình nghĩ
nhanh hơn nữa. Mình đến ga Shinjuku để lấy túi du lịch và cái túi đeo chéo
trong tủ gửi đồ. Sau đó mình sẽ gọi điện cho Tamaru để nhận chỉ thị. Nếu
nhất định phải lên tàu tuyến Marunouchi từ Shinjuku thì sẽ rất phiền phức.
Nhưng mình chỉ có hai tiếng đồng hồ để chạy trốn. Hết hai tiếng này, bọn
họ thấy Lãnh Tụ không tỉnh lại thì dĩ nhiên sẽ lấy làm lạ, chắc sẽ vào phòng
ngủ xem xét tình hình và nhận ra ông ta đã tắt thở. Họ sẽ lập tức triển khai
hành động.

“Tàu điện ngầm tuyến Marunouchi vẫn chưa hoạt động trở lại à?”

Aomame hỏi lái xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.