24 GIỜ TRONG ĐỜI MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ - Trang 25

tinh thần đến như vậy, ở chúng, mổi cơ bắp là một cái miệng và sự đam mê
toát ra rõ rệt từ các lỗ chân lông.
Cả hai, chúng năm sóng sượt một lát, trên tấm thảm xanh, như những con
sứa bị dạt vào bờ, èo uột chết hẳn. Rồi một trong hai bàn tay, bàn tay phải,
nhọc nhằn nhấc những đầu ngón lên, nó run rẩy, gập lại, xoay một vòng
quanh mình nó, ngập ngừng và sau cùng nó nóng nảy nhặt một đồng giơ-
tông lên, lưỡng lự lăn trên đầu ngón cái và ngón trỏ như lăn một bánh xe
nhỏ. Đột nhiên bàn tay uốn mình lại như một con báo mềm mại cong lưng
và nó ném, đúng hơn là nó khạc mạnh đồng giơ-tông một trăm phrăng đang
ở trong tay nó vào giữa ô vuông đen. Ngay tức khắc, như theo tín hiệu, bàn
tay trái vẫn nằm lì cũng dao động trỗi dậy, lướt đi, nói cho đúng là lết tới
bàn tay anh em kia đang run lên mệt mỏi vì vừa làm cái việc tung tiền ra,
bây giờ thì cả hai đang ở bên nhau, run rẩy; giống những hàm răng va nhẹ
lập cập vào nhau trong cơn sốt rùng mình, cả hai bàn tay gõ nhẹ xuống bàn,
không gây ra tiếng động. Chưa bao giờ, chưa bao giờ tôi lại thấy những bàn
tay có tinh thần kì lạ đến như vậy, có cái cách chuyển động và chăm chú
vất vả đến như vậy. Tất cả những gì khác đang diễn ra dưới cái vòm lớn
này: tiếng rì rào ở các phòng khách, tiếng rao ầm ĩ của những người hồ lì,
tiếng người đi lại và tiếng của chính những hòn bi bây giờ được tung từ
trên cao, nhảy nhót như điên trong cái lồng tròn, sàn bóng loáng, vô vàn
những cảm xúc đó xáo trộn lẫn lộn, nối tiếp nhau đập vào trí não, tất cả
những cái đó đối với tôi bỗng như đã chết và bất động bên cạnh hai bàn tay
run rẩy, hổn hển như hết hơi, khắc khoải đợi chờ, đang lập cập, rung lên,
hai bàn tay quái lạ đã mê hoặc, chiếm đoạt tâm hồn tôi.

Sau cùng, tôi không cưỡng lại được, tôi thấy cần phải trông thấy người,

trông thấy bộ mặt, chủ của những bàn tay huyền ảo này; và với nỗi lo âu
(phải, với nỗi lo âu thật sự vì những bàn tay ấy làm tôi phát sợ) mắt tôi lướt
chầm chậm dọc cánh tay áo lên tận đôi vai nhỏ hẹp. Một lần nữa tôi giật
mình, kinh hãi vì bộ mặt cũng như những bàn tay ấy, nói cùng một thứ
ngôn ngữ, phóng khoáng, cùng bị kích thích quá độ một cách quái dị như
nhau, bộ mặt ấy có cái vẻ hăm hở ghê gớm bên vẻ đẹp thanh nhã, mềm yếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.