24 GIỜ TRONG ĐỜI MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ - Trang 37

quất quanh cadinô, với hi vọng kiếm được một món tiền nào đó của những
con bạc gặp vận may hay của những kẻ say rượu. Thật ra anh ta có thể nào
nghĩ khác được vì giờ đây, kể cho ông nghe việc này, tôi cũng cảm thấy
tình hình của tôi lúc đó thật là vô lí và kì quặc. Anh ta có thể có ý nghĩ gì
về tôi khi cách tôi kéo anh ta ra khỏi ghế và lôi anh ta đi rõ ràng không phải
là phong cách của một bà mệnh phụ? Nhưng ý nghĩa đó không đến với tôi
ngay lúc bấy giờ. Mãi sau này, khi đã quá muộn, tôi dần dà mới thấy được
sự hiểu lầm ghê gớm của anh ta về tôi. Bởi vì nếu không, tôi đã không bao
giờ nói những lời sau đây chỉ làm anh ta hiểu lầm thêm nữa. Quả vậy, tôi đã
nói:

- Vậy thì ta kiếm một phòng ở khách sạn. Anh không thể ở đây, anh phải

tìm ngay một chỗ nghỉ ở đâu chứ.

Nhưng lập tức, tôi lại nhận thấy sự hiểu lầm đau đớn của anh ta vì không

buồn quay lại với tôi, anh ta chỉ nói, vẻ hơi mỉa mai:

- Không, tôi không cần phòng. Tôi không cần gì hết. Cô đừng bận tâm,

tôi không có gì để cô moi được đâu. Cô kiếm không đúng chỗ rồi, tôi
không có tiền.

Điều đó còn được nói ra với một giọng nghe ghê sợ, với một vẻ lạnh

lùng gây nhiều ấn tượng và điệu bộ của anh – cái kiểu ẻo lả tựa vào vách
quầy hàng, của con người ướt sũng, nước thấu tận xương, tâm hồn mệt lả –
đã tác động đến tôi đến mức tôi không kịp nhận ra là mình đã bị xúc phạm
một cách ti tiện và ngớ ngẩn. Khi anh ta vừa lảo đảo ra khỏi phòng đánh
bạc, và suốt tiếng đồng hồ vừa qua, không sao tưởng tượng nổi đó, điều
duy nhất tôi luôn luôn thấy là: ở đây, một con người còn trẻ, đầy sức sống,
đầy sinh khí, sắp đến lúc chết và bổn phận của tôi là cứu anh ta. Tôi tới gần
anh và nói:

- Đừng lo chuyện tiền bạc, cứ đi với tôi! Anh không thể ở lại đây được,

tôi sẽ kiếm ra chỗ nghỉ cho anh. Đừng lo nghĩ gì, cứ đi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.