26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 133

hắn... ăn gian ngày tháng. Thí dụ như trâu bò của bọn mình vô bộ năm
1935 thì hắn ghi là 1934. Vợ tôi htấy rõ ràng hắn đang"sao y bổn chánh" ,
lúc tôi vắng mặt. Hắn tưởng vợ tôi dốt.

Một nạn nhân nổi giận:
- Tôi chém nó mới được.
Phó hương quản nói:
- Ðừng! Chém ruồi ai dùng gươm vàng làm chi. Tôi tính như vầy: đêm

nay tôi ăn cắp cái cặp da đựng "bài kía" của hắn. Rồi tôi tri hô rằng ăn trộm
đã lẻn vào nhà tôi. Tất nhiên bà con mình nên sắp xếp sẵn. Một người nào
đó cứ chạy phía trước, giả như kẻ trộm xách cái cặp da. Rồi bà con xúm
nhau đuổi phía sau. Tên Hăngri cũng rượt theo để giựt cái cặp da trở lại.
Thừa dịp đó, mình dùng củi khúc mà ném cho hắn ta u đầu, què cẳng.

Nửa giờ sau, kế hoạch được thi hành. Tên Hăngri hốt hoảng, yêu cầu

dân làng giúp hắn giựt lại cái cặp da:

- Tôi hứa trọng thưởng. Tôi hứa tha tội cho bà con!
Nhưng ai nấy cứ hò hét, chạy dồn về phía hắn, hươi gậy gộc... Hắn hốt

hoảng chạy. Dân làng đuổi theo mãi.

Riêng thầy phó hương quản thì dè dặt hơn. Thầy ngồi núp trong bụi

chuối, đề phòng trường hợp tên Hăngri là thanh tra... thứ thiệt. Hắn sẽ rút
súng bắn thầy và truy tố thầy là kẻ chủ mưu.

Thầy thất vọng vì quả thật hắn không có súng.
Và dân làng hơi thất vọng, mất hào hứng. Cuộc rượt bắt diễn ra quá

nhanh. Chạy được chừng trăm thước, tên Hăngri quẹo xuốngmé kinh xáng
rồi té quỵ, rơi tòm trong bóng tối.

Có lẽ hắn biết lội, nên sáng hôm sau không ai thấy"anh hùng rơm" trở

lại làng Bình An, và dân chài lưới tuyệt nhiên chẳng gặp cái thây ma chết
trôi nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.