26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 135

- Vợ chồng hương trưởng Neo Khờ khạo quá. Có tiền mà sống như

người nhà quê, thời"đàng cựu." Không chừng ổng bả chưa thấy đèn điện
hoặc chiếc xe hơi.

Bà hương trưởng đã nhiều lần tỉ tê với chồng:
- Bữa nào mình ra chợ... một lần cho thiên hạ biết mặt. Tôi sợ tốn tiền.
Ông gật đầu:
- Lâu lâu cho nó tốn môt lần. Hơi đâu bà ngán miệng lằn lưỡi mối của

thiên hạ. Mấy người kiêu ngạo vợ chồng mình, bà thử nhớ mặt họ. Nè,
thằng Tám Theo, làm cu li xe kéo ở chợ rồi thất bại, trở về xóm này để làm
ruộng. Nó tưởng làm ruộng dễ lắm. Ruộng thất, nó sạt nghiệp. Lại còn
thằng Tư Mít, vừa bán hủ tiếu, vừa cờ bạc. Nó bị"tổ trác" phần vì thua cờ
bạc, phần vì nấu hủ tiếu không ngon. Nó thấy vợ chồng mình làm ăn khá
giả rồi nó ganh tỵ.

- Đâu phải! Nó khinh vợ chồng mình hạ tiện.
- Mà bà hà tiện thiệt! Họ nói không oan đâu!
- Hứ! lâu lâu tôi cũng dám xài tiền một lần. Ông đừng hùa theo người

hàng xóm mà chê bai tôi. Bây giờ tôi nhứt định đi chợ Rạch Giá một
chuyến cho... phỉ tình. Tôi sợ điều này...

- Ðiều gì? Ðàn bà đâu có đóng thuế thân mà bà sợ lính bắt. Cònt ôi thì

năm nào năm nấy, đóng đầy đủ. Tôi là người"chức việc" trong làng.

Bà hương trưởng nói khẽ:
- Ở nhà thì tôi biết khôn biết dại, ngặt ra chợ ra búa, đi làm sao, đứng

làm sao, mua sắm làm sao, tôi chưa từng biết.

Ðể tỏ rằng"ta đây xứng đáng làm chồng." Ông hương trưởng quả

quyết:

- Bà đừng lo. Tôi chỉ dẫn cho bà từng đường đi nước bước. Tuy chưa

ra chợ lần nào nhưng tôi giao thiệp nhiều với mấy người đã từng đi chợ. Bà
tin tôi đi.

- Tôi sợ ông xài lãng nhách, tốn kém nhiều quá.
Ông hương trưởng Neo cằn nhằn:
- Hà tiện gì dữ vậy? Chừng năm chục đồng đủ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.