26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 138

- Ðể buộc lại chớ. Gà tới hai con. Vịt luộc cũng vậy. Ăn sao hết, để

ngoài gió, rủi bụi bặm vào hoặc có con dời nó bò, dính vào thịt gà. Ăn
nhằm con dời là chết! Ông quên rồi sao?

- Ðem làm gì nhiều dữ vậy! Tôi tưởng bà làm thịt một con gà, một con

vịt, dè đâu tất cả tới bốn con...

- Ăn sáng rồi còn bận về, mình ăn chiều. Mấy chục năm qua, mình

sống bằng nghề nuôi gà vịt, bữa nay ăn một bữa thoả thuê. Tốn kém gì?
Cây nhà lá vườn mà!

Mấy người bên cạnh đều trố mắt, lắng tai nghe tâm sự của bà bộ hành

đặc biệt ấy. Họ cố gắng che giấu nụ cười. Bà hưởng trưởng ngỡ mình có
duyên, nói tiếp:

- Hay là ông nhớ thịt heo! Nhà mình còn hai con heo đúng tạ, bán sớm

quá, hơi uổng. Tôi biết tánh ông ưa ăn thịt heo luộc nên mua hồi hôm qua
tới nửa cân thịt ba rọi.

Ông hương trưởng nhăn mặt:
- Nhiều quá, ai ăn cho hết?
Bà vợ vẫn chưa hiểu:
- Tôi xắt từng miếng nhỏ rồi. Tôi hiểu mà. Dọc đường như vậy, dễ gì

mượn tấm thớt với cây dao.

Ðể chấm dứt sự hiểu lầm ấy, ông gật đầu:
- Lát nữa hãy ăn. Tôi muốn uống hà.
Bà hương trưởng đưa ra chai nước, xung quanh chai có quấn giấy nhựt

trình để khỏi dính mùi thịt gà:

- Cái chai sạch thiệc sạch. Ông uống đi!
- Bà gói lại đi. Ðể cái chai này ở ngoài.
- Vậy hả?
Thấy ông chồng hơi lúng túng vì chẵng lẽ đưa miệng chai vào miệng

mà nốc, bà chắt lưỡi:

- Tôi quên đem theo cái ly, cái chén. Hồi hừng sáng, tôi nhớ kỹ, đem

theo hai đôi đũa để gắp thịt, nhè quên cái ly uống nước.

- Ðược rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.