26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 35

Nàng nắm lấy một nhánh to, lao mình, rút chân, uốn lưng. Ðến ngọn

cây tràm, nàng nằm nghiêng, ôm sát thân cây. Ðằng xa, trong bụi lá gồi,
như có gió thổi nhẹ, vô cớ. Lá gồi như cái quạt xanh tươi, đung đưa. Nàng
nói hơi to:

- Coi chừng cọp, anh Cồ ơi!
- Anh xem cọp như... loài cỏ cây! Ý kìa! Ngộ quá...
- Cái gì ngộ? Anh phải cúi mặt xuống để nghe tiếng đất. Kìa... Dường

như cọp tiến lại phía tụi mình.

Tư Cồ đáp:
- Em sao u mê quá... Xứ này đây có cọp. Cọp đâu dại khờ tới đây làm

gì?...

Bỗng dưng, có tiếng quát to:
- Tụi bây lộng quá rồi! Ðứa nào nói tao là loài thú vật, dại khờ, giống

như cỏ cây hả? Còn con yêu tinh kia! Xuống đây. Mầy không thấy cha mầy
đây hả? Rõ ràng phường mèo gà đồng...

Ông Hai Don bước tới, vạch lá. Lệ im lặng như nài nỉ Tư Cồ đừng cãi

vã vô lễ. Tư Cồ lắc đầu, buồn bã:

- Tôi có tội. Bác muốn trừng trị cách nào! Tứ thật, hồi nãy tôi nói giỡn

cho vui với cô Lệ. Tôi chẳng dám so sánh bác với cỏ cây, thú vật.

Ông Hai Don vẫn chưa vừa lòng. Ông muốn đánh Tư Cồ. Hắng ngồi lì

đó, trông thật đáng ghét. Nếu đánh, ông sẽ viện cớ gì? Trai gái gạp nhau
giữa rừng, nói chuyện. Câu chuyện giữa Lệ và tư Cồ chẳng có gì xúc phạm
thuần phong mỹ tục cho lắm, ông nói đổng:

- Tụi bây làm gì ngoài này?
Tư Cồ bèn lên tiếng, tự bào chữa:
- Dạ, như bác thấy rõ: cô Lệ ở trên ngọn cây, còn tôi thì ngồi trên mặt

đất. Không có gì lạ cả.

- Ðừng giỡn mặt với tao! Mầy ưa giỡn quá. Mầy coi tao như loài vô tri

vô giác.

Tư Cồ đáp:
- Dạ, bác là cha ruột cô Lệ. Tôi kính mến cô Lệ.
- Nói dóc hoài!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.