26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 38

- Muốn ăn thì lên đây mà ăn! Anh coi chừng cảm mạo. Rùi mang bịnh,

làm sao chạy thầy chạy thuốc.

Tư Cồ vẫn cười hề hề. Anh nhảy lên sàn, vuốt mặt. Nước vẫn chảy

ròng ròng trên lưng:

- Ăn rồi làm liền!
- Thôi! Giỡn như anh, có ngày chết đói. Gạo còn đủ ăn có một hai

ngày. Hết gạo, mượn ai?

- Ðừng lo. Hết gạo thì mình đi chỗ khác chơi. Bộ mình muốn ở đây

hoài sao? Chí trai, tang bồng hồ thỉ, rày đây mai đó. Nếu sống hoài một
chỗ, mình... giống như loại cỏ cây sao?

Tư Cồ vừa nói vừa cười. Lệ thở dài. Nàng gặp anh chồng Sở Khanh

rồi chăng? Ai lại làm ruộng theo kiểu này. Hay là tư Cồ có dính líu đảng
cướp nào đó. Căn chòi giữa nơi vùng nước ngập này là sào huyệt của
chúng. Tư Cồ hẹn hò với đồng đảng để chia của hoặc âm mưu bố trí một
trận giết người cướp cửa. Làm ruộng mà không có lúa giống, không trâu
bò, làm sao tin được.

Lệ dọn cơm cho chồng ăn, Tư Cồ vẫn nói giọng thiếu nghiêm trang:
- Em ăn cho no đi. Anh ăn ít lắm. Ăn nhiều tức bụng. Ðúng theo sách

vở... Trước khi làm, mình không nên ăn.

Trong một thoáng. Lệ hối hận vì trót vương mang với Tư Cồ. Hắn lười

biếng, ăn nói bóng gió nghe thô tục quá. Tiếng "làm" có nhiều nghĩa. Ðôi
vợ chồng trẻ, buổi xế trưa, trong căn chòi nhỏ, tư bề sóng dậy lăn tăn và gió
thổi hiu hiu... Tư Cồ nói:

- Lát nữa tôi cày...
Lệ thẹn thuồng:
- Thôi, đừng nói chuyện trên trời dưới đất. Anh làm ruộng à! Ruộng

gì? Hay là anh gạt em, đưa em ra đây.

Tư Cồ cười dòn, xô chén cơm ra xa, rồi ho sặc sụa:
- Trời đất ơi! Con mẹ này... vô đoan quá. Ừ! Tôi là đưá bất lương, bắt

cóc con gái ra đây để luyện"Thiên linh cái." Cây dao đây nè. Nãy giờ, tôi
quên coi chừng, rủi mất thì chắc ngồi ở không mà chơi.

Nói xong, Tư Cồ đứng dậy, lại nóc chòi, vạch mái lá. Lệ chợt rú lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.