26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 45

Châu. Hãng này giàu bạc triệu chớ đâu phải ít. Phen này, nếu chịu hợp tác
làm ăn với tôi thì thầy Hai lời bạc ngàn...

"Làm ăn"chuyện gì đây? Biện Tống chợt nghĩ đến những giai thoại về

buôn lậu quốc tế, bọn ăn cướp biển ở vịnh Xiêm La. Xóm này, ai nấy kiếm
đủ cơm gạo qua ngày, tư bề là vườn rậm, nước mặn đồng chua. "Hay là Xìn
Phóc muốn tổ chức gián điệp quốc tế? Ông cò Lơ Hia đưa hắn đến để gài
bẫy mình chăng?" Biện Tống thở dài:

- Cám ơnmá chín . Tôi dở lắm. Xóm này đâu có huê lợi gì. Dân chúng

lo đặt lương, bắt rùa, bắt rắn...

Xìn Phóc gật đầu:
- Ông cò chỉ dạy tôi điều đó. Tôi tới đây, sau khi hiểu rõ tình hình.

Nhưng còn chuyện nầy... nhỏ xíu thôi, tôi muốn nhờ thầy Hai giúp sức. Tôi
ở lại đây với thầy Hai, bàn tín sau.

Ôn cò Lơ Hia nhìn đồng hồ, nói nhanh:
- Ðủ rồi. Má chín với biện Tống quen biết rồi hả? Nầy chú biện Tống.
- Dạ quan lớn dạy điều chi?
- Dịp may hiếm có. Nếumá chín bị cướp bóc, bắt cóc thì chú hoàn toàn

chịu trách nhiệm nghe chưa? Má chín ở lại đây chừng một hoặc hai - ba
tháng.

❉❉❉

Xìn Phóc nhờ biện Tống tìm cho kỳ được một con rắn"qúi báu" có vảy

nhỏ và mịn giống như miếng da rắn đã thuộc xong làm kiểu. Xìn Phóc đem
trọn con rắn ấy về Sài Gòn rồi trở xuống, mang theo khá nhiều tiền.

- Thầy Hai ơi! Con rắn đó... trúng lắm, tốt lắm. Chẳng hay ở xứ này bà

con bắt nó dễ dàng không?

Biện Tống cười dòn:
- Loại rắn ri voi, hàng hà sa số. Nó lội dưới sông rạch trong rừng vào

tháng ngập nước như vầy.

- Bên Sanh Ca Bo, ông chủ tôi muốn đặt mua chừng bốn ngàn miếng

da rắn thứ đó, chở gấp về bển, trong vòng hai mươi bữa. Bảo lãnh nổi
không? Cứ một miếng da rắn, tôi để cho thầy một đồng xu tiền huê hồng.
Lần đầu tiên trong đời, biện Tống mới gặp một trường hợp may mắn như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.