3 ĐÊM TRƯỚC GIAO THỪA - Trang 120

Nói xong tôi gác máy luôn. Trước khi ấn nút tắt, tôi có nghe rõ tiếng

Jun gào lên trong máy: "Em... Kenji! Khoan, đợi chút đã!", nhưng tôi không
có thời gian để đáp trả. Con dao vẫn đang sừng sững trước mặt tôi. Lần đầu
tiên tôi nhìn thấy tận mắt con dao đã đâm bốn người con gái. Trông nó nhỏ,
chiều ngang chỉ khoảng 2 centimét, chiều dài lưỡi dao khoảng 20 centimét
thì phải. Tôi không biết tại sao vào lúc này tôi lại đi so sánh một cách vớ
vẩn như vậy, nhưng tôi thấy nó dài hơn cả dương vật của tôi lúc cương
cứng. Phần chuôi dao còn được khắc hình một con cá nước ngọt, rất có thể
đó là con dao dùng để thái con cá vừa mới được câu lên. Cán dao được làm
từ ngà voi, nó được giũa thành hình lượn sóng sao cho ngón tay cầm vừa
khít. Frank đã chạm vào bộ phận sinh dục của cô gái đang trong thời kỳ
kinh nguyệt và cầm tai của ông khách, vậy mà ngón tay hay bàn tay của
Frank không hề bị dính máu. Thật không thể ngờ được. Nếu vậy thì ngay cả
lúc Frank định nhét chiếc tai vào bộ phận sinh dục của cô gái, Frank đã chủ
động chú ý sao cho máu không dính vào các ngón tay giống như khi ta phải
rất cẩn thận khi cầm một vật gì đó đã vỡ. Cả quần áo lẫn mặt đều không hề
dính máu. Chắc chắn Frank biết được cách cắt cổ mà không bị phọt máu.
Cho dù Frank đã ở ngay trước mặt cắt đúng phần dây thanh âm nhưng máu
không hề bắn phọt ra như trong phim. Frank bắt đầu thì thầm, tôi nhắm mắt
lại. Tôi thử nhắm mắt, lần đầu tiên tôi thấy hơi thở sặc mùi máu gần sát như
thế. Đó là mùi của sắt giống như mùi trong xưởng tiện bào sắt ngập tràn
vụn sắt. Tôi nhớ lại, ngày xưa tôi đã cùng bố tới một cái kho chất đầy
những chiếc máy khổng lồ. Khuôn mặt của mẹ tôi cũng đang hiện lên. Tôi
như sắp òa khóc khi nghĩ tới việc bà sẽ rất buồn như thế nào khi nghe tin tôi
đã chết. Nhưng tôi đã tự nhủ, nhất định không được khóc lúc này. Trên đời
này có kẻ giết người chỉ vì muốn nhìn thấy người khác khóc lóc. Frank
không phải là trường hợp như thế nhưng tốt nhất là không khóc lóc, gào
thét van xin, kích động là hơn. Frank nhìn chăm chăm vào tôi lúc nhắm mắt
rồi khẽ vỗ vai tôi.

"Tôi hiểu rồi! Kenji! Nào! Đi thôi!"
Frank ghé sát vào tai tôi nói như vậy. Cách nói của Frank đã trở về

bình thường. Tôi nghe như có cảm giác là "Chúng ta đã chơi vui quá đủ ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.