3 ĐÊM TRƯỚC GIAO THỪA - Trang 139

vừa có cảm giác bất bình. Giọng không trầm cũng chẳng bổng.

Đối với Frank không thể không nghĩ rằng tất cả những linh cảm xấu sẽ

thành hiện thực, và phải nghĩ rằng tất cả những điều Frank nói đều là lời nói
dối. Chắc chắn rằng Frank biết căn hộ của tôi. Người đã dán mảnh da trên
cửa chính là Frank. Nhà của Jun ở Takaido, có lẽ Frank không biết địa chỉ
cụ thể. Tôi nghĩ Frank không thể giết Jun được.

"Cô gái Peru đó sống ở Nhật ba năm rồi!" Frank vừa bước đi vừa bắt

đầu nói. "Cô ấy đã tiếp khoảng gần 500 khách, trong đó khoảng 450 người
là người Nhật, hình như có cả người Iran và người Trung Quốc. Cô ấy theo
đạo Thiên Chúa, cô ấy nói ở đất nước này Chúa Giêsu đã mất hết quyền
năng. Tôi cũng phần nào hiểu điều đó, không thể giải thích dễ hiểu nhưng
tôi có cảm giác là tôi hiểu. Khoảng tầm này năm ngoái cô gái đó đã trải qua
một việc rất khủng khiếp và đã được cứu. Kenji này! Tối ngày mai ở đất
nước này, chuông cứu thế có reo lên không?"

Ban đầu tôi không hiểu là Frank đang nói gì. Frank lại nói từ "bell"

(chuông)

, sau đó lại giải thích thêm bằng từ “gong”

(cồng chiêng).

"Cô ấy đã nếm trải không biết bao nhiêu cay đắng cuộc đời. Không

phải là những chuyện như bị đánh hay bị cưỡng ép làm gì đó. Chính cái gọi
là sức ép, sức mạnh của tập thể mới là điều cay đắng nhất. Cô ấy cũng nói
thêm rằng, chẳng bao giờ cô ấy nghĩ tới cái gọi là khoảng cách giữa con
người và con người với nhau. Người Nhật thường kết bè kết cánh để bao
vây đối phương và cũng thường nói xấu ai đó theo hình thức tập thể; họ làm
việc đó một cách thản nhiên mà không hề nghĩ rằng đối phương sẽ chịu một
sức ép, áp lực như thế nào. Nói cho cùng thì vì không có kiến thức nên
không thể nào phản kháng, đến bản thân mình cũng không biết đang làm
việc gì, dù có phản kháng đi chăng nữa thì cũng không biết là đang bị nói
về cái gì. Nghĩ rằng "Nếu mình bị công kích thì sẽ phản công", nhưng
không phải là thế, có vẻ như là họ không biết cả cách đối xử. Cô ấy đã kể
cho tôi một chuyện như sau: Chuyện xảy ra khi cô ấy đến Nhật được nửa
năm, vừa lúc bắt đầu nhớ và nói được chút ít tiếng Nhật. Cô đi ngang qua
bãi đất trống nhỏ nhỏ ở ngay cạnh căn hộ của mình, xung quanh là một nhà
máy nhỏ và một nhà kho. Có đám trẻ con đang chơi đá bóng ở bãi đất trống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.