3 ĐÊM TRƯỚC GIAO THỪA - Trang 30

Để tới phòng nozoki, chúng tôi phải đi ngược lại một chút. Ở hai bên

đại lộ Kuyakusho hay ở quanh quanh đó chỉ có câu lạc bộ Trung Hoa, hộp
đêm, quán giải khát và khách sạn Tình yêu chứ không hề có phòng nozoki.
Chúng tôi rẽ vào một con hẻm phía khách sạn Tình yêu, định quay trở về ga
của Seibu-Shinjuku thì lại tình cờ đi ngang qua một công ty cho thuê ô tô.
Tôi tự hỏi tại sao lại có công ty cho thuê ô tô ở một nơi như thế này nhỉ, mà
ai lại có thể biết mà rẽ vào đây để thuê ô tô cơ chứ? Đó là chưa kể ở nơi mà
các nhà cao tầng mọc san sát hẹp đến nỗi chẳng có nổi một chỗ trống để đỗ
xe. Tấm biển quảng cáo ghi chữ 'Toyota Rent" và lá cờ bay trước cơn gió
của tháng Mười hai. Có khoảng mười mấy chiếc xe ô tô được nhồi sin sít
nhau trong một văn phòng vốn là một căn nhà tiền chế. Cả xe đẩy và xe mui
kín đều bị phủ một lớp bụi dày. Tôi nghĩ thà đi bộ còn hơn là mất công đi
thuê những chiếc xe như thế này. Frank dựng cao cổ áo, vừa đi vừa cho hai
tay vào túi quần. Nhiệt tỏa ra từ ánh đèn của các quán rượu dường như cũng
lạnh hơn. Vì Frank không mặc áo khoác, cũng chẳng quàng khăn nên mũi
và mặt đều đỏ ửng lên, hình như rất lạnh. Khi nhìn Frank đi qua đoạn gần
công ty cho thuê xe ô tô, đột nhiên tôi thoáng thấy rùng mình. Đó là vì
khuôn mặt, bộ dạng của ông ta mang vẻ cô đơn khác lạ. Tất cả người Mỹ
đều thể hiện sự cô đơn ở một điểm nào đó. Tôi không biết lý do tại sao,
nhưng có lẽ không có gì phù hợp hơn cho lời giải thích đó là vì họ là con
cháu của những người di cư. Thế nhưng Frank lại có điều gì đó rất đặc biệt.
Quần áo ông ta mặc toàn là đồ rẻ tiền, trông nhếch nhác, luộm thuộm. Có
thể ông ta thấp hơn chiều cao 1 mét 72 của tôi một chút thôi nhưng nhìn
dáng người ông ta trông thấp thấp, mập mập, tóc thì lơ thơ, mặt trông già
già. Nhưng, không chỉ có thế. Tôi không rõ nữa, tôi có cảm giác Frank đang
nói dối một điều gì đó. Ở nơi đó, nơi chúng tôi đi qua là khu đổ rác mà
người ta đã phát hiện ra thi thể cô nữ sinh bị giết. Cảnh sát vẫn đang điều
tra nên quanh đó vẫn còn bị giăng dải băng phân cách. Tự dưng trong đầu
tôi nhớ lại và liên kết các sự kiện với nhau. Ban đầu là việc tôi đọc được bài
báo vào sáng ngày hôm đó. Tiền trong ví của cô nữ sinh bị giết đã bị lấy
hết. Tờ tiền 10.000 yên dính máu mà Frank đã lấy ra khi ở quán bar. Sau đó
là việc Frank nói đang nhập một số linh kiện xe ôtô Toyota. Thế mà ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.