35 KI LÔ HY VỌNG - Trang 16

tìm ra cách chiết xuất thứ mùi này, và tôi sẽ phát minh ra một lại nước hoa
mới mà tôi sẽ đặt tên là "Mùi thơm của túp lều".

Tôi sẽ lấy nó ra để ngửi vào những lúc cảm thấy bất hạnh trong cuộc

đời.

Khi ông Léon-cao-lớn biết được tôi bị ở lại lớp ba, ông đã đặt tôi lên

đùi và kể cho tôi câu chuyện con thỏ và con rùa. Tôi vẫn nhớ rất rõ tôi đã
vùi sâu người vào lòng ông và nghe giọng ông dịu dàng đến thế nào:

- Cháu thấy không, cháu dũng cảm của ông, chẳng ai thèm đặt cược

một xu vào con rùa khốn khổ đó, bởi vì nó quá chậm chạp... Ấy thế mà, nó
lại là người chiến thắng... thế cháu có biết vì sao nó thắng không? Nó đã
thắng bởi vì nó là một con rùa nhỏ dũng cảm và kiên cường. Cháu cũng
vậy, Grégoire, cháu là một cậu bé dũng cảm... Ông viết điều đó, ông đã
nhìn thấy cháu làm việc ra sao. Ông đã thấy cháu ngồi hàng giờ, hàng giờ
trong cái lạnh để mài nhẵn một mẩu gỗ, hay để sơn những cái mô hình của
cháu... Đối với ông, cháu giống như con rùa nhỏ đó.

- Nhưng ở trường người ta có bao giờ yêu cầu bon cháu mài gỗ đâu! -

Tôi vừa trả lời vừa khóc nức nở. - Người ta chỉ toàn bắt bọn cháu làm
những cái khó thật khó!

Khi ông biết tin tôi bị đuổi học năm lớp sáu, lần này không còn như

lần trước nữa.

Tôi đến nhà ông bà như mọi khi, và khi tôi chào ông, ông chẳng trả

lời. Chúng tôi ngồi ăn trong im lặng, và sau khi uống cà phê, ông chẳng tỏ
vẻ gì là định đi ra ngoài.

- Ông ơi?

- Sao cơ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.