35 KI LÔ HY VỌNG - Trang 37

Ui trời! Tôi quên biến mất chuyện đó.

- Cháu đến đây. Cháu xin lỗi.

- Được rồi, Toto, không sao đâu. Cứ từ từ. Nó không bay đi đâu mất

được.

Để cảm ơn, bác Joseph đã mời chúng tôi ăn uống một bữa ra trò. Tôi

ăn một đĩa bò tartare 17 to như ngọn núi lửa Vésuve bên Ý, với hàng tán
những thứ linh tinh, nụ bạch hoa, hành, rau thơm, ớt... xắt nhỏ. Nhoam,
nhoam. Ông nhìn tôi mỉm cười:

- Nhìn cháu thế này ông rất vui, Toto ạ. May mà ông già này thỉnh

thoảng bắt cháu làm việc, có vậy cháu mới được ăn thỏa sức đến thế.

- Còn ông, ông không ăn gì sao?

- Ồ... ông không đói lắm... cháu biết đấy. Sáng nay bà của cháu lại

nhồi cho ông đầy một bụng như mọi khi.

Tôi biết là khi ấy ông nói dối.

Sau đó, chúng tôi đi tham quan khu nhà bếp của quán. Tôi vô cùng

kinh ngạc khi nhìn thấy kích thước của những chiếc nồi và những chiếc
chảo: khổng lồ. Rôi cả những chiếc môi to bự, những chiếc thìa bằng gỗ
như những chiếc máy bắn đá, hàng chục con dao to nhỏ và được mài cực
sắc.

Bác Joseph lên tiếng:

- Xin giới thiệu, đây là Titi! Thợ học nghề mới của chúng tôi... Một

cậu bé rất sáng dạ. Chúng tôi sẽ huấn luyện cậu bé thành một đầu bếp lành
nghề, rồi ôn và cháu sẽ thấy, chỉ vài năm nữa, lũ ngốc bên Michelin sẽ phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.