451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 109

lìa bìa lót rồi bìa ngoài và rồi trang thứ hai.

"Đồ ngu, làm cái gì vậy!" Faber xồ tới, như vừa bị đánh. Ông xông

vào Montag. 'Montag hẩy ông ra và để hai tay mình tiếp tục. Thêm sáu
trang nữa rụng xuống sàn. Anh nhặt chúng lên gí vào dưới mắt Faber.

"Đừng, ôi đừng!" ông già nói.

"Ai có thể ngăn tôi? Tôi là lính phóng hỏa. Tôi có thể thiêu ông!"

Ông già đứng nhìn anh. "Anh sẽ không làm thế đâu."

"Tôi có thể làm!"

"Cuốn sách kìa. Đừng xé nữa." Faber ngồi phịch xuống ghế, mặt

trắng bệch, miệng run run. "Đừng làm cho tôi mệt mỏi thêm nữa. Anh
muốn gì?"

"Tôi cần ông dạy tôi."

"Được rồi, được rồi."

Montag để cuốn sách xuống. Anh bắt đầu mở cục giấy bị vo tròn ra,

vuốt cho phẳng trong khi ông già mệt mỏi nhìn.

Faber lắc đầu như vừa mới ngủ dậy.

"Montag này, anh có tiền không?"

"Một ít. Bốn năm trăm đô. Nhưng sao?"

"Đem tới đi. Tôi có một người bạn, anh ấy nhận in tờ báo của

trường tôi hồi nửa thế kỷ trước. Năm đó vào đầu học kỳ mới tôi đến lớp thì
chỉ gặp một sinh viên duy nhất ghi danh học Kịch nghệ từ Aechylus đến
O'Neill. Anh thấy không? Đến là giống một bức tượng bằng băng thật đẹp,
chảy ra dưới nắng. Tôi nhớ những tờ báo chết dần như những con bướm
đêm khổng lồ. Không ai muốn chúng quay trả lại. Không ai nhớ chúng. Thế
rồi Chính phủ, khi nhận thấy thật là tiện lại nếu như thiên hạ chả đọc gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.