451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 12

Bản thảo đầu tiên này tôi viết trong vòng đúng chín ngày và mất 9,8

đô, mà không nhận ra rằng cuốn sách có cả một cuộc đời dài trước mặt.

Trong những năm sau lần xuất bản đầu tiên, tôi đã viết một vở kịch

hai hồi và dành hai mùa hè ở Connecticut để viết một vở opera dựa trên nội
dung cuốn sách. Cuốn sách dường như có một cuộc đời cứ không ngừng tự
tái tạo.

Nếu cố tìm hạt nhân nguyên khởi của cuốn sách trong những năm

trước 1950, có lẽ người ta sẽ tìm thấy nó trong những truyện ngắn như
"Burning Bright" ("Cháy sáng") và vài truyện khác xuất hiện trong những
tác phẩm đầu tay của tôi.

Điều chính yếu cần chú ý là suốt cả đời tôi là một kẻ gắn liền với

chữ nghĩa sách vở. Tôi bán báo cho đến năm hai mươi hai tuổi và không có
tiền vào đại học, nhung suốt một thời gian dài tuần nào tôi cũng ngồi ba
bốn đêm ngốn ngấu sách trong thư viện địa phưong.

Một vài truyện đầu tay của tôi kể về những quản thủ thư viện, về

những kẻ đốt sách, về những người dân tỉnh lẻ cố tìm cách này cách nọ để
nhớ nằm lòng những cuốn sách sao cho nếu sách bị đốt thì chúng cũng có
được cái gì đó giống như sự bất tử.

Điều ngạc nhiên lớn nhất cho cuốn sách xảy ra khi tôi viết truyện

ngắn "The pedestrian" ("Khách bộ hành") vào năm 1949.

Một đêm nọ tôi đang đi bộ trên một con phố Los Angeles cùng một

người bạn thì bị cảnh sát giữ lại. Cảnh sát muốn biết chúng tôi đang làm gì,
trong khi đi bộ là mục đích của chúng tôi và trò chuyện là thứ làm chúng
tôi bận trí.

Bị người ta giữ lại hạch hỏi chỉ vì mình đang đi bộ như thế, tôi bực

tức đến nỗi vừa về đến nhà là tôi viết luôn truyện ngắn "The pedestrian" kể
về một tương lai mà ở đấy những kẻ đi bộ bị cảnh sát bắt vì tội sử dụng vỉa
hè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.