451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 150

Anh quyết định không đếm số bước. Anh không nhìn trái cũng

không nhìn phải. Ánh sáng từ những ngọn đèn phía trên đầu dường như
chói lọi và làm phơi lộ mọi thứ chẳng khác gì nắng giữa trưa và cũng nóng
y như thế.

Anh lắng nghe tiếng chiếc xe đang tăng tốc cách anh hai khối nhà

về bên phải. Những đèn pha di động của nó bất thần giật tới giật lui và rọi
thẳng vào Montag.

Cứ bước đi.

Montag nhịu bước, nắm chặt mấy cuốn sách, cố ép mình đừng cứng

đờ ra. Một cách bản năng anh chạy nhanh vài bước ngắn, rồi tự nói to với
chính mình và lại ghìm bước, đi thong thả. Giờ anh đã qua được nửa
đường, nhưng tiếng gầm của động ca chiếc xe con bọ càng rú to hơn lúc xe
tăng tốc.

Cảnh sát, dĩ nhiên. Họ thấy mình. Nhưng chậm nào, chậm, đừng

quay lại, đừng nhìn, đừng tỏ vẻ lo âu. Bước đi, vậy thôi, bước, bước.

Con bọ đang lao tới. Con bọ đang gầm. Con bọ đang tăng tốc. Con

bọ đang rú. Con bọ đang sầm sầm tới như sấm sét. Con bọ đang lướt băng
băng tới. Con bọ tới bằng một quỹ đạo duy nhất rít vang, được bắn ra từ
một khẩu súng vô hình. Nó đã lên tới 120 dặm một giờ. Nó đã lên tới ít
nhất 130 dặm một giờ. Montag nghiến chặt hàm. Cái nóng của đèn pha
phóng hết tốc lực dường như đốt cháy hai má anh, làm mí mắt anh giật giật
và khiến mồ hôi chua lòm túa ra đầm đìa khắp người anh.

Anh bắt đầu vừa lê bước như một thằng ngố vừa tự nói với mình,

rồi anh vùng chạy. Anh xoạc chân xa hết mức rồi đặt chân xuống rồi lại
xoạc ra xa rồi đặt xuống rồi rút chân về rồi lại xoãi ra đặt xuống rút về.
Trời! Trời! Anh làm rơi một cuốn sách, khựng lại, suýt thì đã xoay người,
lại đổi ý, dấn tới, thét to trong sự trống trải đặc quánh, chiếc xe vụt đuổi
theo con mồi đang chạy, cách hai trăm bước, cách một trăm bước, chín
chục, tám chục, bảy chục, Montag há miệng đớp không khí, vung tít hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.