451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 151

tay, chân nhấc lên đặt xuống xoạc ra, nhấc lên đặt xuống xoạc ra, gần hơn,
gần hơn nữa, hú hét, gọi, mắt anh giờ cháy trắng rực khi đầu anh quay phắt
lại đối mặt với ngọn đèn chói lóa, giờ chiếc xe bị nuốt chửng trong ánh
sáng của chinh nó, giờ nó chẳng là gì khác ngoài một ngọn đuốc bổ xuống
anh; toàn huyên náo, toàn chói lóa. Giờ thì... đã hầu như ngay trên người
anh!

Anh vấp ngã.

Mình tiêu rồi! Thôi xong!

Nhưng cú ngã làm cho sự thể khác đi. Trong nháy mắt trước khi tới

sát chỗ anh chiếc xe điên dại liền ngoặt sang hướng khác vọt đi mất.
Montag nằm, đầu úp xuống. Những tiếng cười hô hố rơi rót lại về phía anh
cùng với khói thải xanh lam của chiếc xe.

Bàn tay phải đang duỗi dài phía trên anh, xòe rộng. Khi nhấc tay lên

anh nhìn thấy, vắt ngang qua ngay đầu mút ngón giữa, một dải vết hằn đen
rộng chừng mươi mi li mét nơi lốp xe tiếp xúc với mặt đường lúc nó chạy
qua. Anh vừa đứng dậy vừa nhìn cái lằn đen ấy, lòng đầy sửng sốt.

Đó không phải là cảnh sát, anh nghĩ.

Anh nhìn dọc đại lộ. Nó giờ vắng lặng. Một chiếc xe đầy bọn nhóc

con, đủ mọi tuổi, có Trời biết, từ mười hai đến mười sáu, ra đường huýt
sáo, gào thét, hú hét, chúng đã thấy một người, một cảnh rất ư không bình
thường, một người đang cuốc bộ, cái này hiếm đây, chúng bèn nói, "Thịt
hắn đi" mà không biết anh là Montag kẻ đang chạy trốn, chỉ là một bọn trẻ
con đi chơi để cười cho thỏa thích thâu đêm, phóng ầm ầm năm sáu trăm
dặm vài tiếng đồng hồ dưới ánh trăng, mặt lạnh cứng vì gió; và sáng tinh
mơ mới về nhà hoặc cũng có thể không về nhà, còn sống hoặc không còn
sống, như thế mới là mạo hiểm.

Đáng lẽ chúng đã giết chết mình rồi, Montag nghĩ, lảo đảo, bầu

không khí vẫn còn đang bị xé rách và vầy bụi quanh anh, xát vào bên má bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.