451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 167

mắt anh vẫn mở và miệng anh, khi anh nghĩ đến chuyện kiểm tra nó xem
sao, đang hơi mỉm cười.

Và kia dưới chân cầu thang căn xép chứa rơm là thứ không thể nào

tin được đang chờ anh. Anh sẽ cẩn thận bước xuống, trong nắng sớm màu
hồng, ý thức về thế giới một cách trọn vẹn đến nỗi anh sẽ sợ, sẽ đứng nhìn
xuống cái phép mầu nho nhỏ kia và cuối cùng cúi xuống chạm vào nó.

Một ly sữa tươi lạnh, cùng vài quả táo và quả lê nằm nơi chân cầu

thang.

Lúc này anh chỉ cần có thế. Vài dấu hiệu rằng thế giới mênh mông

sẽ chấp nhận anh và cho anh khoảng thời gian dài cần thiết để nghĩ cho rốt
ráo tất cả những gì phải nghĩ.

Một ly sữa, một quả táo, một quả lê.

Anh bước ra khỏi sông.

Đất chạy băng băng về phía anh, như làn sóng triều. Anh bị đè nát

bởi bóng tối, bởi dáng vẻ của đồng quê và hàng triệu mùi trên một ngọn gió
làm thân thể anh cứng lạnh. Anh ngã bật ra sau dưới con sóng ập tới của
bóng tối của âm thanh và của mùi, tai anh gầm rú. Anh xoay mòng mòng.
Các vì sao ập xuống mắt anh như những sao băng rực lửa. Anh muốn lao
mình nhảy lại xuống sông để mặc cho sông đưa anh bình an xuôi dòng đến
nơi nào đó. Đất đen này đang nổi dậy như cái ngày đó hồi anh còn nhỏ,
đang bơi thì chẳng biết từ đâu con sóng lớn nhất trong lịch sử mà anh còn
nhớ được quật anh xuống bùn đầy muối và bóng tối xanh lục, nước làm
miệng và mũi anh bỏng rát, làm dạ dày anh nhộn nhạo muốn mửa, thét lên!
Quá nhiều nước!

Quá nhiều đất!

Từ bức tường đen trước mặt anh bật ra một tiếng thì thào. Một hình

dáng. Trong hình dáng đó, hai con mắt. Đêm đang nhìn anh. Rừng, đang
thấy anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.