451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 172

một con nai sừng tấm say rượu, chúng tôi không trốn như bình thường nữa.
Chúng tôi nghĩ anh đang ở giữa sông, trong khi camera trên trực thăng
ngoặt trở về phía thành phố. Có trò vui đây. Cuộc săn còn tiếp tục. Tuy
nhiên, là ngược lại."

"Ngược lại?"

"Ta nhìn xem."

Granger bật chiếc ti vi xách tay lên. Hình ảnh trên đó là một con ác

mộng, nén chặt, dễ dàng chuyền từ tay này sang tay khác trong rừng, thảy
là màu sắc và chuyển động bay vùn vụt. Một giọng hét:

"Cuộc truy đuổi tiếp tục về phía Bắc thành phố! Các trực thăng

cảnh sát đang hội quân trên đại lộ 87 và công viên Rừng Cây Du!"

Granger gật. "Họ bịa ra đó. Anh đã vứt bỏ được họ ở chỗ sông. Họ

không thể thừa nhận chuyện đó. Họ biết họ chỉ có thể giữ được khán giả lâu
đến thế mà thôi. Màn diễn phải có một cái kết nhanh, tắp lự! Nếu họ lại đi
lùng sục khắp cả con sông thì phải mất cả đêm. Thành ra họ đánh hơi tìm
thứ gì đó giơ đầu chịu báng để cho cái trò này kết thúc thật hoành tráng.
Xem đi. Năm phút nữa là họ bắt được Montag đó!"

"Nhưng làm sao..."

"Xem đi."

Máy quay treo lủng lẳng dưới bụng một chiếc trực thăng giờ đang

ngoặt xuống một con phố vắng.

"Thấy không?" Granger thì thào. "Nó sẽ là anh đó; ngay cuối con

phố đó là nạn nhân của chứng ta. Thấy camera đang lại gần chưa? Dựng
bối cảnh. Hồi hộp. Trưòng đoạn. Ngay lúc này đây, có anh bạn đáng thương
nào đó đang ra ngoài đi dạo. Của hiếm. Một tay dở người. Đừng nghĩ là
cảnh sát không biết thói quen của mấy cha dở người kiểu đó, mấy thằng
cha cuốc bộ mỗi sáng chỉ để cuốc bộ, hay vì lý do mất ngủ. Dù sao thì cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.