451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 31

tiến ra cửa, "tụi tôi phải đi. Vừa có cuộc gọi mới trên cái tai nghe cũ rích
này. Cách đây mười khối nhà. Ai đó vừa mới nốc nguyên một lọ thuốc đây.
Nếu cần thì lại gọi cho tụi tôi. Giữ cho cô ấy yên. Chúng tôi có cho cô ấy
một liều giải an thần rồi. Thức dậy là cô ấy sẽ đói lắm đấy. Chào nhé."

Và hai người đàn ông với điếu thuốc trên cái miệng thẳng như kẻ

chỉ, hai người đàn ông với cặp mắt của rắn lục, liền thu dọn đống máy móc
với ống dây, cái cặp đựng nỗi buồn ở dạng lỏng và cái thứ không tên đen sịt
sền sệt kia, rồi đủng đỉnh ra khỏi cửa.

Montag ngồi phịch xuống một cái ghế và nhìn người đàn bà. Mắt cô

giờ đang nhắm, dịu dàng, và anh chìa tay ra để cảm nhận sự ấm áp của hơi
thở trên lòng bàn tay.

"Mildred," cuối cùng anh nói.

Lũ chứng ta có quá nhiều, anh nghĩ. Có hàng tỉ người như chúng ta

và thế là quá nhiều. Chẳng ai biết ai. Người lạ đến xâm phạm ta. Người lạ
đến moi tim ta. Người lạ đến rút máu ta. Thượng đế lòng lành, những người
đó là ai vậy? Cả đời mình chưa bao giờ gặp họ mà.

Nửa giờ trôi qua.

Dòng máu bên trong người đàn bà này là dòng máu mới và dường

như nó đang làm một điều mới mẻ với cô. Má cô rất hồng, môi cô rất thắm,
đầy màu sắc, trông mềm mại và thanh thản. Máu của ai đó khác đấy. Giá
mà là thịt, não và ký ức của ai khác thì tốt. Giá mà họ có thể đem tâm trí cô
đi theo họ luôn, đem tới hiệu giặt, dốc sạch các túi ra rồi hấp hơi giặt sạch,
ráp lại rồi đến sáng đem về. Giá mà...

Anh đứng dậy kéo rèm và mở cửa sổ cho khí đêm ùa vào. Đã hai

giờ sáng. Có phải chỉ mới cách đây một tiếng thôi không, Clarisse
McClellan ngoài phố, anh vào đây, rồi thì căn phòng tối và chân anh đá vào
cái chai pha lê nhỏ? Chỉ một tiếng đồng hồ thôi, nhưng thế giới đã tan chảy
rồi lại bật dậy dưới một hình thù mới không màu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.