451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 36

"Sao?" anh nói.

"Đáng xấu hổ quá," nàng nói. "Anh chả hề yêu ai hết."

"Có chứ, tôi có yêu!"

"Có thấy vậy đâu."

"Tôi có yêu, yêu rất nhiều!" Anh cố rặn ra một khuôn mặt tương

thích với lời nói, nhưng chẳng có khuôn mặt nào. "Tôi có yêu!"

"Ôi, làm ơn đừng nhìn như thế."

"Là đóa bồ công anh kia," anh nói. "Cô đã dùng hết cả cho mình rồi.

Thành ra với tôi thì nó không hiệu nghiệm."

"Dĩ nhiên, ắt phải thế rồi. Ôi giờ thì em làm anh nổi giận rồi, em

thấy rõ rồi; em xin lỗi, em rất xin lỗi." Nàng chạm vào cùi chỏ anh.

"Không, không," anh vội vã nói. "Tôi không sao mà."

"Em phải đi bây giờ, cho nên anh nói là anh tha lỗi cho em đi. Em

không muốn anh giận em đâu."

"Tôi không giận. Bực thì có."

"Em phải đi gặp bác sĩ tâm thần bây giờ đây. Người ta bắt em đi.

Em bịa ra chuyện này chuyện kia để nói. Em không biết ông ta nghĩ gì về
em. Ông ta bảo em là một củ hành! Em cứ bắt ông ta bận rộn bóc dần từng
lớp vỏ."

"Tôi có xu hướng tin rằng em cần bác sĩ tâm thần," Montag nói.

"Anh không thực sự có ý ấy."

Anh hít một hơi rồi thở ra và cuối cùng nói, "Đúng, tôi không thực

sự có ý ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.