451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 46

"Đúng vậy. Bác em đúng là kiệt xuất. Thôi, em phải đi đây. Chào

ông Montag."

"Chào."

"Chào..."

Một hai ba bốn năm sáu bảy ngày: trạm phóng hỏa.

"Montag này, cậu trèo cái cột kia như chim bay lên cây ấy."

Ngày thứ ba.

"Montag này, lần này tớ thấy cậu vào bằng cửa sau. Ngại gặp Chó

Máy hả?"

"Không, không."

Ngày thứ tư.

"Montag à, chuyện này thú đây. Mới nghe kể sáng nay. Một tay lính

phóng hỏa ở Seattle cố tình hiệu chỉnh một Chó Máy sao cho nó bắt được
tổ hợp sinh hóa của chính hắn, rồi thì hắn thả nó ra. Cậu gọi đó là kiểu tự
sát gì chứ hả?"

Năm, sáu, bảy ngày.

Thế rồi, Clarisse biến mất. Buổi chiều có cái gì đó mà anh không

biết là gì, nhưng ấy là anh không nhìn thấy nàng ả một nơi nào đó trên thế
giới. Bãi cỏ trống trơ, hàng cây trống trơ, đường phố trống trơ, và mặc dù
thoạt tiên anh thậm chí không biết mình nhớ nàng hay thậm chí đang tìm
nàng, nhưng sự thật là đến khi anh tới chỗ tàu điện ngầm thì cái cảm giác
bứt rứt mơ hồ cứ trỗi lên trong anh. Có gì đó không ổn, thói thường của anh
đã bị phá vỡ. Một thói thường đơn giản, đúng, được hình thành nên chỉ
trong mấy ngày ngắn ngủi, thế nhưng mà...? Thiếu điều anh đã quay lưng
để đi lại lần nữa quãng đường đó, để cho nàng có thì giờ xuất hiện. Anh tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.