451 ĐỘ FAHRENHEIT - Trang 49

"Không." Montag nhìn qua đầu họ về phía bức tường có treo danh

mục đánh máy của hàng triệu cuốn sách cấm. Tên của chúng đã lao vào
lửa, cháy hàng nhiều năm dưới chiếc rìu và cái vòi rồng của anh, cái vòi
không xịt ra nước mà là dầu hỏa. "Không." Nhưng trong tâm trí anh, một
làn gió lạnh nổi lên thổi ra từ tấm lưới thông gió ở nhà, nhè nhẹ, làm mặt
anh tê ran. Và, một lần nữa, anh thấy mình trong một công viên xanh trò
chuyện với một ông già, một ông lão rất già, và gió thổi từ trong công viên
cũng lạnh.

Montag ngần ngừ. "Có... có phải xưa nay nó luôn luôn vậy không?

Cái trạm phóng hỏa này, công việc của chúng ta? Ý tôi là, từ ngày xửa ngày
xưa..."

"Ngày xửa ngày xưa!" Beatty nói. "Anh nói cái từ gì vậy hả?"

Ngu quá, Montag tự nhủ với mình, mày sẽ làm lộ hết. Ở vụ cháy

gần đây nhất, một cuốn truyện cổ tích, anh đã liếc nhìn một dòng độc nhất.
"Ý tôi là, hồi xưa, cái thời mà không phải tất cả nhà cửa đều chịu được
lửa..." anh nói. Đột nhiên có vẻ như một giọng trẻ hơn nhiều đang nói thay
cho anh. Anh mở miệng và chính là Clarisse McClellan đang nói, "Chẳng
phải ngày xưa chỉ có lính chuyên ngăn lửa chứ không có lính chuyên phóng
hỏa rồi mặc cho lửa cháy hay sao?"

"Đủ rồi!" Stoneman và Black rút cuốn sổ nội quy của mình ra, trong

đó có cả lược truyện về các lính phóng hỏa của nước Mỹ, mở ra trên bàn
sao cho Montag cố thể đọc được, cho dù những thứ này anh đã biết rõ từ
lâu rồi:

Thành lập năm 1790, có nhiệm vụ đốt các sách chịu ảnh hưởng của

Anh ở vùng Thuộc địa. Lính phóng hỏa đầu tiên: Benjamin Franklin.

NỘI QUY

1. Nhanh chóng đáp lại tín hiệu báo động.

2. Phóng hỏa tức thì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.