5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 154

- Không, thưa tiểu thư. Lúc bà chủ về tôi không có mặt.

- Sao lúc trước chị bảo tôi rằng bà chủ về lúc sáu giờ chiều?

- Vâng, đúng thế, nhưng tôi chưa gặp ngay. Tôi chỉ gặp bà chủ lúc tôi

đem nước nóng lên phòng cho bà, khi ấy tôi rất ngạc nhiên thấy bà chủ nằm
trên giường, trong bóng tối. Tôi nói: "Bà chủ làm tôi giật mình. Tôi không
ngờ bà chủ nằm ở đây mà không bật đèn" Bà chủ đáp: "Tôi về trước đây
gần một tiếng đồng hồ rồi!" Nhưng tôi không nhìn thấy gần đấy có gói gì
lớn.

Emily thầm nghĩ: "Mình đưa ra hai thứ để thăm dò, linh cảm và gói đồ

mua sắm".

Cô cười nói:

- Cảm ơn chị Beatrice. Tôi chịu khó chờ bà dì thêm chút nữa vậy.

Chị hầu vào trong nhà. Emily lấy trong xắc tay ra bản kê giờ tàu trong

vùng, xem

"Tàu rời ga Exter: ba giờ mười - cô lẩm bẩm - Đến Exhampton, ba giờ

bốn mươi hai. Đi từ ga đến nhà ông em khoảng nửa giờ. Cứ cho rộng rãi là
bốn mươi lăm phút. Để về đây, có chuyến tàu rời Exhampton lúc bốn giờ
hai mươi nhăm, một chuyến nữa lúc sáu giờ mười, đến Exter lúc bảy giờ
kém hai mươi ba phút. Chị y tá ra khỏi nhà vào giữa trưa, nghĩa là khoảng
mười hai giờ, và chị ta đi đâu hiện mình chưa biết... Không ai giết người
mà không nhằm một mục đích nào... Mình không tin là thủ phạm là một
người nào đó trong nhà này, nhưng nghĩ đến khả năng đó cũng làm mình
được an ủi đôi chút. Kìa, có tiếng chuông ngoài cửa."

Có tiếng người nói ngoài gian tiền sảnh. Cửa phòng khách mở. Bà

Gardner bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.