5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 161

Cặp mắt Garfield bỗng sáng lên:

- Rất có thể đại úy Trevelyan cảm thấy có kẻ đang tìm giết ông ta, cho

nên ông ta vội chuyển đi ở nới khác và đem cho thuê tòa lâu đài này.

- Nhưng phu nhân Willett tự ngỏ ý muốn thuê đấy chứ!

- Anh nói đúng. Quả tôi vẫn chưa hiểu hai mẹ con bà ta thuê nhà ở tận

nơi hẻo lánh này nhằm mục đích gì. Cô Violette thì tỏ ra rất thích thú. Cô ta
bảo phong cảnh ở đây đẹp. Nhưng hôm nay thì tôi thấy cô ấy cáu kỉnh thế
nào ấy. Hay tại đám đầy tớ bỏ đi cả? Nhưng nếu chúng không chịu làm
phận sự thì thà tống cổ hết đi còn hơn.

- Hình như hiện nay không còn người đầy tớ nào ở lại phải không?

- Đúng thế. Đâm hai mẹ con bà Willett phải tự làm lấy mọi việc. Bà

mẹ thì nằm trong phòng chán ngán. Cô con gái thì thấy tôi đến lập tức cau
có từ chối không tiếp...

- Hình như cảnh sát đến thẩm vấn họ?

Garfield ngạc nhiên nhìn anh nhà báo:

- Cảnh sát? Làm gì có chuyện ấy? Mà tại sao cảnh sát lại thẩm vấn họ?

- Tôi không biết. Chỉ là sáng nay tôi nhìn thấy thanh tra Narracott ở

trong đó ra.

Garfield để rơi chiếc gậy, cúi xuống nhặt lên:

- Thanh tra Narracott?

- Đúng thế.

- Vậy là ông ta chịu trách nhiệm điều tra vụ Trevelyan?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.