69 - Trang 117

“Chẳng liên quan gì đến tớ cả.”
Lại đúng nữa. Hoàn toàn là chuyện ngoài lề.
“Iwase đã đến lớp em và nói chúng em đưa cho anh lá thư này.”
Chuyện diễn ra trong nhà thờ mà Ann-Margret đã đề nghị chúng tôi đến

đó để tập kịch. Và đó là Kazuko Matsui dễ thương hơn cả Đức mẹ Đồng
trinh đang đứng trên cao mỉm cười nhìn xuống, đã nói với tôi như thế.

Nhà thờ nằm trên con dốc phía trên nhà ga, nó thường xuất hiện trong

các bưu ảnh của Sasebo. Margret thường đến nơi này vào Chủ nhật khi
nàng còn nhỏ. Và điều này có lẽ là lời giải cho bộ ngực đồ sộ của nàng ta.
Bộ ngực của Ann-Margret không khác gì bản thân nàng: chúng thật là tuyệt
mỹ. Không biết là có thật không nhưng có thằng bé tôi quen mà gia đình nó
sở hữu một trang trại gia súc một lần đã lén nhìn các cô gái khám sức khỏe
và tuyên bố xanh rờn rằng bộ ngực của Sato còn bự hơn ngực con bò cái
trong trang trại nhà nó.

Lạy Chúa kính mến, hãy ban cho con một cái bình sữa thật to. Có thể

nàng đã từng cầu nguyện như thế này trong mỗi buổi sáng Chủ nhật khi đi
lễ.

Mặc không khí trang nghiêm của nhà thờ, cuộc diễn tập vẫn tiến hành

trôi chảy vì có cha Saburo, rất thích loại nghệ thuật kịch này. Vấn đề duy
nhất là sau khi tốt nghiệp khóa học kịch ngắn hạn, đức cha rất hứng thú can
thiệp vào cách tôi đạo diễn vở kịch.

Ví dụ, Margret đóng như thể cô ấy đang là Shakespeare, dang rộng hai

tay và ngâm thơ, có cái gì đó quá trớn và giả tạo, nhưng đức cha lại khen
nức nở. Và đức cha cũng can thiệp quá sâu vào vở kịch của chúng tôi.

Lúc ấy, khi tôi bước chân ra đi
Tuyết phủ kín đường, che mờ lối
Và tôi nhận ra điều gì là thật sự quan trọng
Liều mạng cuộc đời để có quyền từ chối
Chỉ khi đặt đời mình trên đường ray
Ta mới thấy đáng giá khi liều mạng cuộc đời

Liên Kết Chia Sẽ

    error code: 525
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.