69 - Trang 134

“Không, cậu chẳng hiểu gì cả.”
“Quên chuyện đó đi. Tất cả chúng ta sẽ cùng đi.”
“Tất cả à, thịt bò đắt lắm đấy người anh em.” “Chúng ta có thể đi đến

quán Gekkin, tớ đã đặt chỗ trước rồi.”

Gekkin là quán ăn Trung Hoa dành cho công nhân, nổi tiếng có bánh bao

nhân thịt tự làm. Mộng ước của tôi tan như bong bóng xà phòng. Tôi dự
định ăn thịt và uống rượu chỉ với người tôi yêu. Tôi đã mời nàng đến nhà
hàng ngon nhất ở Sasebo. Tôi định sẽ đưa nàng đi sau buổi biểu diễn, khi
màu hoàng hôn đáng yêu của buổi chiều xuất hiện, tôi sẽ chụp hình nàng.
Jane đã cười và gật đầu, dấu hiệu của sự đồng ý. Nhưng nàng lại tâm sự với
Margret. Tôi không thể tin được. Hỡi Jane, sao em có thể làm như thế
được?

“Nghe này Ken…” “Cái gì?”
“Tớ biết là cậu sắc sảo và thông minh hơn nhiều người nhưng…”
“Cám ơn, để xem, vậy tớ sẽ mời cậu và Sato cùng đi nhé.”
“Còn Iwase thì sao?”
“Ừ, cả Iwase nữa, cậu ấy cũng có mặt cùng chúng ta từ đầu đến cuối

mà.”

“Còn Fuku-chan nữa, nếu không nhờ cậu ấy, chúng ta không thể nào

mượn được dàn âm thanh, cậu biết chứ.”

“Biết rồi, biết rồi.”
“Rồi còn Shirokushi nữa chứ, cậu ấy bán được chín mươi vé đấy người

anh em, và hãy xem cậu ấy đã giúp chúng ta dàn xếp với mấy tay ở trường
Kỹ thuật Công nghiệp ra sao. Và Matsutabe cho chúng ta mượn camera.
Narushima, Otaki, Nakamura, họ bán rất nhiều vé và hứa sẽ giúp đỡ chúng
ta lắp đặt trang thiết bị.”

“Tớ thật sự cảm kích với những điều đó.”
“Ý cậu là sao, cậu cảm kích à? Nếu cậu muốn cám ơn họ, tốt nhất cậu

hãy mời họ đi ăn sau buổi diễn. Sao, không đúng à? Tớ biết mình chẳng thể
trông chờ điều đó nơi cậu, nhưng để tớ nói cậu nghe, khi Sato nói với tớ về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.