69 - Trang 139

lên, cố lên. Tôi bước ra khỏi xích đu và đứng trước mặt nàng. Hai đầu gối
tôi lẩy bẩy vô vọng, toàn cơ thể tôi run lên như vầng trăng sóng sánh trên
mặt hồ. Thật khó thở quá. Tôi muốn bỏ chạy. Nhưng tôi cúi xuống và nhìn
vào đôi môi thiên thần. Nó như một sinh vật sống đẹp lạ lùng, không giống
như bất cứ thứ gì tôi từng thấy trước đây, đôi môi đẹp màu hồng phấn run
rẩy dưới ánh trăng dìu dịu và ánh đèn đường. Tôi run rẩy và không đủ can
đảm để chạm vào nó.

“Jane này”, tôi thì thầm và nàng mở mắt, “Mùa đông này chúng ta đi

biển nghe em.”

Đó là tất cả những gì tôi có thể nói. Thiên thần mỉm cười và gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.