“hốt bạc” này chạm đáy. Buông lỏng kiểm soát, thuê
ngoài việc bảo dưỡng và đào tạo nhưng không giám
sát chất lượng cùng với một nền văn hóa công ty suy
đồi do thiếu quan tâm, chú trọng tới những mục tiêu
phi tài chính là những nguyên nhân dẫn đến thất bại
của ValuJet. Sáu ngày sau vụ tai nạn, cùng với nỗ lực
nhằm duy trì hoạt động ổn định của hãng trong thời
gian FAA (Federal Aviation Administration – Cục
Hàng không Hoa Kỳ) tiến hành thẩm định, ValuJet
đã cắt giảm từ 320 chuyến xuống còn khoảng một
nửa. Hãng cũng buộc phải hoàn trả 4 triệu đô-la cho
các khách hàng phải miễn cưỡng sử dụng dịch vụ bay
không như mong muốn hoặc những người bị hủy
chuyến bay. Ngày 17 tháng Sáu năm 1996, ValuJet
trở thành hãng hàng không lớn nhất bị FAA đình chỉ
hoạt động. Ba tháng sau, hãng được cấp phép hoạt
động trở lại, tuy nhiên, lại không thể thu về lợi nhuận.
Năm 1997, ValuJet đổi tên thành Air Tran Airlines
sau một thương vụ mua bán, sáp nhập.
Các công ty dịch vụ thu lợi nhuận nhờ “bán lời
hứa” của mình. Hành khách đi máy bay không có
kiến thức cơ bản về kỹ thuật để đánh giá năng lực của
phi hành đoàn cũng như khả năng hoạt động của phi
cơ. Tất cả những gì họ có thể làm là đặt niềm tin vào