A - Trang 32

giờ thằng con trai ấy trông xa lạ, cứ như lần đầu tiên bà được thấy một con
thú kinh khủng, gào thét, một con thú hoang phát điên vì giận dữ, - những
mô bệnh tật trong tâm hồn bà bị chạm nọc, gây nên cả một cơn đại hồng
thuỷ những ý nghĩ chồng chéo, lạ lùng và xung đột. Bà thấy khó hiểu
chúng, nhưng bà biết, biết chắc một cách nguy hại chỉ hai điều: rằng bà
chưa bao giờ, bây giờ cũng không, và có lẽ không bao giờ muốn điều ấy, bà
đã không thể yêu con trai mình, nhưng ý nghĩa, mục đích và ánh sáng của
cuộc đời bà duy nhất lại ở nơi nó.
Làm sao bà có thể yêu nó, nếu chính nó đã đem đến cho bà những phút đau
đớn nhất và nhục nhã khó vượt qua nhất mà có lúc bà đã phải chịu đựng?!
Điều này đã xảy ra vào khoảng thời gian khó khăn nhất, khi vì tội của ông
bá tước già làm khánh kiệt cửa nhà, cái kẻ tuyệt nhiên không quan tâm gì
đến cả vợ lẫn thằng con trai, mà họ phải dọn đến khu nghèo nhất của thành
phố, nhẫn nại chịu đựng cảnh thiếu thốn, những chuyện ngồi lê mách lẻo
của bọn láng giềng và cô lập khỏi những người quen thân cũ. Bá tước trẻ
tuổi tuyệt nhiên không đau khổ gì vì những thay đổi đã xảy ra. Ông ta đã
tin cậy và gần như yêu thương tìm kiếm kết bạn với các cậu bé láng giềng
mà ông ta cảm thấy là những người hùng chân chính, với tất cả cái lũ lông
bông giảo hoạt đầy mưu mô là con cái đám nhà thợ thuyền và buôn bán.
Mà cái lũ ấy thì chỉ chuyên cười nhạo thằng bé xa lạ ngờ nghệch, cả tin và
chỉ chờ cơ hội để dạy cho nó một bài học để luôn luôn khẳng định ưu thế
của chúng trước nó. Và một lần mấy thằng ranh, sung sướng với trò giải
khuây vớ được, đã dụ dỗ cậu bá tước nhỏ ra bãi đá vắng vẻ, cười hô hố, lột
và cuỗm theo tất cả áo quần của nó. Còn nó thì chạy theo những kẻ hành hạ
mình với mỗi chiếc quần tất mặc ấm vá víu đi vá víu lại của mẹ, mỉm cười
khẩn khoản và ngượng nghịu, vẫn hy vọng rằng chuyện xảy ra chỉ là trò
đùa, và chẳng bao lâu sẽ đến lượt một đứa khác phải gánh chịu. Nó chạy,
lon ton, lạch bạch như con vịt, lúc lắc một cách xấu xí cái thân mình béo
mỡ như thạch đông, mềm nhũn, trắng phốp và ướt sũng vì gắng sức, lệt xệt
tha cái bụng mềm nhẽo xếp nếp chẳng có tí cơ nào trước con mắt của tất cả
bàn dân thiên hạ trên mặt đường đóng băng, cho đến khi bà vợ tốt bụng của
một bác bán rau không chịu nổi cảnh tượng trên cuối cùng đã đuổi kịp và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.