ÁC BÁ - Trang 125

Bùi Dạ lấy hết dũng khí, hỏi câu đầu tiên:

- Lâm Cường, lúc đó sao cậu lại nghĩ được những lời đó, phản ứng đầu tiên
là đối phó với ông ta thế nào sao?

Ông ta mà cô nói đương nhiên là tên lùn kia.

Cường Tử xấu hổ gãi đầu nói:

- Không phải, phản ứng đầu tiên là cởi giày ném ông ta, không nỡ.

Các học sinh cười to, cô Chu cũng cười.

Bùi Dạ lại hỏi:

- Lúc đó cậu tức giận không?

Cường Tủ nói:

- Đương nhiên, tớ muốn cầm viên gạch đập ông ta. Đập cái mặt ông ta
thành từng mảnh.

Hắn vừa nói xong liền cảm thấy mình đã nói sai. Những đứa trẻ trong thành
phố này, nhất là những học sinh giỏi rất coi thường bạn bè đồng trang lứa
nói tục.

Quả nhiên, trong lớp thoáng yên tĩnh trở lại, khoảng mười giây đồng hồ rơi
vào không khí buồn tẻ, chỉ nghe thấy có một học sinh nam hô to một tiếng:

- Lâm Cường, thật trẻ trâu!

Sự náo nhiệt này khiến nữ sinh cũng phải hưởng ứng.

- Lâm Cường, thật trẻ trâu!

- Lâm Cường, cậu là thần tượng của tớ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.