ÁC BÁ - Trang 127

mặt lên, đến cô giáo Chu cũng phải cúi đầu xuống. Trong lòng Cường Tử
tự nhủ lẽ nào các cô cũng…. quá xấu xa.

(Giải thích một tí chỉ một câu đơn giản thôi các bạn biết thể loại phim gì
nổi tiếng nhất của người Nhật Bản không? Tìm thêm nghĩa từ móc cua.)

Một học sinh nữ sợ hãi hỏi:

- Lâm… Lâm Cường, cậu thực sự sau khi bỏ học vừa học vừa làm sao?

Thấy vẻ mặt buồn bã của Cường Tử, bạn học sinh nữ kia vội vàng giải
thích:

- Mình không có ý gì khác… chỉ là… chỉ là rất khâm phục cậu.

Cường Tử cười cười nói:

- Không khổ như các bạn nói đâu, lúc ở trong quán cơm, sư phụ đối xử với
tớ rất tốt. Thực ta sách học hành đều là sư phụ mua cho tớ. Ông ấy coi tớ
như con trai, không đúng thì mắng, còn thân thiết hơn cả cha đẻ. Tớ thương
ông ấy thực sự, không có ông ấy cũng không có tớ trong trường ngày hôm
nay, không thể vào lớp học này. Con người đều phải có lương tâm. Tớ
không thể nói ra lời vô lương tâm. Sư phụ tớ nói đời người nhất mạng, nhị
vận, tam căn cốt, tứ tích âm công, ngũ đọc sách. Vận là ngẫu nhiên, căn cốt
là trời sinh, tích âm công là chuyện của đời trước,đọc sách mới là vương
đạo, là con đường ngay thẳng.

Cường Tử nói ra hết tình cảm, vành mắt có hơi đo đỏ.

- Có lẽ các bạn không thể lý giải, đánh chửi, mắng có gì tốt với bạn? Sư
phụ nói mệnh khổ, tâm không khổ, vận xấu đường không xấu. Ông ấy thích
uống rượu, nghiện thuốc lá nặng. Nhưng để có tiền cho tôi mua sách ông ấy
phải hút loại thuốc kém nhất, uống rượu chỉ dám uống của người khác..
Những người ở chợ không có ai dám coi thường ông ấy, họ cũng đều biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.