ÁC BÁ - Trang 297

Chu Lâm Nhã vẫn mỉm cười, nhưng có chút thê lương.

Nhìn bóng lưng Cường Tử dần dần đi xa, Chu Lâm Nhã nhìn bàn tay mình
giơ ra như muốn kéo lấy bả vai Cường Tử nhưng lại mất đi mục tiêu dừng
ở giữa chừng, tim đau đớn lạ thường!

Cường Tử bỗng dưng không muốn thi đấu nữa, hắn thi đấu là vì cái gì?

Còn không phải là vì sự quan tâm của cô Chu để cô nhoẻn miệng cười sao?
Rất lâu trước đây, trong lịch sử có một Chu U Vương vì để cho ái phi của
mình cười đã dùng Phong Hoả đài đùa giỡn chư hầu. Lúc đó tâm trạng của
ông ta không phải giống Cường Tử hiện giờ sao? Có lẽ Cường Tử không so
sánh được với Chu U Vương, ông ta có thể lấy thiên hạ để làm vừa lòng
giai nhân, còn Cường Tử thì sao? Đến một chút nhẫn nại một chút rộng
lượng hắn cũng không có! Trong khuôn viên trường người qua kẻ lại thế
này, Chu Lâm Nhã sao có thể biểu lộ ra ngoài sự quan tâm không mấy bình
thường đối với hắn?

Cường Tử là một kẻ ngốc!

Cường Tử không hề biết mình là kẻ ngốc, còn cho rằng mình là con công
oai hùng xoè đuôi kiêu ngạo.

Hắn tìm một góc vắng vẻ, ngồi dựa vào tường. Trong lòng đè nén khó chịu,
khó chịu đến mức muốn khóc.

Cô ấy vẫn coi thường mình sao?

Cô kiêu ngạo như vậy, người thành thị còn là tiến sĩ, nghe nói điều kiện gia
đình nhà cô rất tốt. Cô đi làm bằng con Audi Q5, Chu Bách Tước nói chiếc
xe này giá trị mười lăm vạn, chiếc xe đó rất sang trọng, không giống với xe
giành cho phụ nữ lái. Nhưng Chu Lâm Nhã lái ngược lại có một phong
cách rất khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.