ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 121

giải trí, mà phải chịu đựng vô cớ tình trạng bị giam hãm bởi sự hoang
tưởng của một kẻ khác.

Tôi ước ao cái cảm giác lan tỏa trong người sau mỗi lần được

tắm nước nóng như thế. Khi hắn xuống thăm tôi dưới hầm vào
dịp đó, tôi bắt đầu tìm cách thuyết phục hắn. Tắm bồn. Cho tôi
được tắm bồn một lần thôi được không? Tôi cứ đòi mãi. Tôi không
biết có lúc nào làm cho hắn bực mình hay không, hay liệu hắn
cũng đã tự quyết định đã đến lúc để tôi được tắm bồn. Dù sao đi
nữa, sau vài ngày tôi đòi hỏi và nằn nì, hắn đã làm tôi ngạc nhiên
khi hứa rằng tôi sẽ được phép tắm bồn. Nếu tôi ngoan.

Tôi được phép đi ra khỏi căn hầm! Tôi được phép đi lên trên nhà

và tắm bồn!

Nhưng “trên nhà” là gì? Điều gì sẽ chờ đợi tôi trên đó? Tôi dao

động giữa sung sướng, bất an và hy vọng. Có khi hắn bỏ mặc tôi
một mình và biết đâu tôi có thể chộp lấy cơ hội để trốn thoát…
Rồi mãi nhiều ngày sau hắn mới cho tôi ra khỏi căn hầm. Hắn
dùng những ngày đó để bóp chết ý nghĩ trốn thoát của tôi: “Nếu
mày hét lên, sẽ biết tay tao đấy. Tất cả cửa sổ và cửa ra vào đều
đã được gài chất nổ. Nếu mở cửa sổ, mày sẽ nổ tan xác.” Hắn còn
nhấn mạnh với tôi rằng tôi phải tránh xa các cửa sổ và không để
cho bên ngoài nhìn thấy. Nếu tôi không làm theo mệnh lệnh của
hắn từng li từng tí, hắn sẽ giết tôi ngay tại chỗ. Tôi không nghi ngờ
hắn chút nào. Hắn đã bắt cóc và nhốt tôi. Cớ sao mà hắn không
thể giết tôi được?

Rốt cục, vào một buổi tối, khi hắn mở cửa hầm và ra lệnh cho

tôi đi theo, tôi có phần do dự khi bước theo. Trong ánh sáng lờ mờ
đằng sau cánh cửa ngục tù, tôi nhận ra một căn phòng phụ nho nhỏ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.