ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 127

không hề dùng, hắn giải thích với tôi như thế, luôn luôn dự phòng
khi cảnh sát bố ráp, luôn luôn cẩn trọng xóa mọi dấu vết khả nghi
từ trong trứng nước. Hắn cứ làm như thể lúc ấy cảnh sát vẫn còn
quan tâm đến tôi, như thể họ sẽ điều tra những manh mối như
thế, trong khi họ đã chẳng hề khám xét chiếc xe bắt cóc mặc dù
đã có hai nguồn tin báo.

Ký ức của tôi về những ngày, những tuần đầu tiên trong căn

hầm dần dần tan biến đi từng mảng khi những tấm vách thạch
cao được phủ lên vách ván. Phủ lên bức vẽ chiếc tủ của gia đình tôi,
bức vẽ gia phả nhà tôi và bài thơ Ave Maria. Nhưng những gì tôi có
được dường như hay ho hơn nhiều: một bức tường khiến cho tôi có
cảm giác đang ở nhà. Khi tường được dán giấy và sơn phết xong,
căn hầm nhỏ của tôi phả ra mùi hóa chất nồng đến độ tôi buồn
nôn suốt nhiều ngày. Mùi sơn mới quá gắt so với chiếc quạt nhỏ.

Thế rồi bước tiếp theo là ráp chiếc giường tầng cho tôi.

Priklopil mang ván và gỗ thông xuống hầm rồi cẩn trọng ráp lại.
Khi ráp xong, chiếc giường chiếm gần trọn chiều rộng căn phòng
và cao khoảng một mét rưỡi. Tôi được phép trang trí trần của chiếc
giường. Tôi quyết định chọn ý tưởng ba trái tim đỏ và nắn nót sơn
lên. Để gợi nhớ mẹ tôi. Khi nhìn vào đó, tôi lại nghĩ đến mẹ.

Phần việc phức tạp là lắp đặt chiếc thang. Thang không lọt vừa

khung cửa ra vào do căn phòng phụ nằm lệch góc với căn hầm.
Hắn đã thử đi thử lại, cho đến khi hắn đột nhiên biến mất và
quay trở lại với chiếc máy vặn vít bằng pin để tháo bức vách gỗ
ngăn cách căn phòng phụ. Rồi sau đó hắn lôi chiếc thang vào
trong căn hầm - và lắp lại bức vách cũng trong ngày hôm đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.