ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 13

bằng một cái lò củi và chùi nồi bằng một cái chổi cọ kiểu xưa. Bà
trông nom các luống hoa một cách chăm chút. Vô số chậu, xô và
những chiếc máng bằng đất kê la liệt trên các phiến xi măng
trong khoảng sân lớn phía sau nhà bà, biến xó xỉnh này thành
những hòn đảo ngập tràn hoa tím, hoa vàng, hoa trắng và hoa hồng
mỗi độ xuân hè. Mơ, anh đào, mận và lý chua thì mọc trong vườn cây
ăn quả kề đó. Sự tương phản giữa ngôi nhà của bà và căn hộ cư xá
của gia đình tôi ở Rennbahnweg là cả một trời một vực.

Những năm đầu đời đối với tôi, bà nội là hiện thân của “ngôi

nhà”. Tôi thường ngủ đêm ở nhà bà, để tha hồ được bà chuốc kẹo sô
cô la và cuộn mình vào lòng bà trên chiếc trường kỷ. Những buổi
trưa thì tôi đến chơi nhà một đứa bạn trong làng mà bố mẹ nó đã
xây cả một cái hồ bơi nhỏ trong vườn. Tôi chạy xe đạp rong ruổi
khắp làng với những đứa trẻ khác trên đường phố và tò mò khám
phá một vùng không gian mà tôi được lê la thỏa thích. Bố mẹ tôi mở
cửa hiệu ngay gần đó và đôi khi tôi dong xe đến thẳng nhà bà để
cho bà một cú bất ngờ. Tôi còn nhớ bà thường hay ngồi sấy tóc,
mà tiếng ồn át mất cả tiếng chuông cửa và tiếng tôi gõ cửa. Thế
là tôi trèo qua hàng rào, lẻn vào sau lưng bà và hù bà một cách vô
cùng thích thú. Bà cũng cười phá lên và đuổi tôi chạy vào bếp, trên
đầu đầy những ống cuốn tóc - “Cứ đợi đấy, rồi bà sẽ tóm được
cho mà xem!” - rồi “bắt phạt” tôi phải phụ làm vườn. Tôi thích cùng
bà đi hái anh đào đỏ rực từ trên cành hoặc tỉ mẩn bẻ những cành lý
chua chín trĩu quả trong bụi.

Bà nội không chỉ ban cho tôi những tháng ngày ấu thơ vô lo và

trìu mến ngắn ngủi, mà tôi còn học được ở bà cách vun vén cho
mình không gian cảm xúc trong một thế giới mà cảm xúc không
được phép bộc lộ. Mỗi khi đến thăm bà, tôi đi theo bà gần như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.