ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 132

tôi vào trong hầm. Đó là một hoàn cảnh mà ta sẽ chẳng đếm xỉa gì
đến những kỳ vọng của người khác, mà nói chính xác ra là nạn nhân
của ta. Làm vậy cũng như thể bóp cổ một người và hỏi họ xem họ
nằm có thoải mái không và ta có bóp mạnh quá không. Tuy nhiên,
lúc bấy giờ tôi không hề nhìn ra điều đó. Tôi đầy cảm kích, và
thắc mắc một cách ngây thơ khi hắn bận tâm với tôi.

Tôi biết mình không thể có được một cây thông Giáng sinh đích

thực nên đã đòi một cây bằng nhựa. Hắn và tôi cùng khui hộp và
đặt cây lên trên một tủ nhỏ. Hắn cho tôi một vài thiên thần và mấy
cái kẹo, và dành khá nhiều thời gian để trang trí cây thông nhỏ.

Đêm Giáng sinh, tôi ngồi một mình xem tivi cho đến lúc đèn

tắt, cố gắng hết sức không nghĩ đến gia đình ở nhà. Hắn đi
đến nhà mẹ hắn, hoặc mẹ hắn đến thăm, giống như mọi dịp
Giáng sinh khác. Nhưng lúc ấy tôi không biết điều đó. Tôi bất
ngờ vì hắn cho tôi mọi thứ tôi đòi. Tôi đã đòi một cái máy tính nhỏ
để học giống như cái mà bố mẹ tôi tặng hồi năm trước. Chiếc máy
này kém hẳn chiếc máy tôi có được trước kia, nhưng tôi sung sướng
quá đỗi vì có thể học được mà không đi đến trường. Dù gì thì tôi
cũng không muốn bị tụt hậu hoàn toàn nếu như thoát ra được. Tôi
cũng nhận được một xấp giấy vẽ và màu nước. Loại màu này cũng
giống hệt như hộp mà bố tôi đã từng cho tôi một lần, có hai mươi
bốn màu, kể cả màu nhũ vàng và nhũ bạc, cứ như thể hắn đã trả lại
một phần cuộc sống cho tôi. Gói quà thứ ba gồm một bộ màu
dầu. Ở nhà tôi cũng có màu đó, và tôi háo hức mong đến lúc ngồi
tỉ mẩn vẽ tranh hàng giờ đồng hồ. Thứ duy nhất mà hắn không
cho tôi là nhựa thông. Có lẽ hắn lo ngại rằng thứ đó sẽ gây ra khói
độc trong căn hầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.