ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 136

phép. Chẳng hạn, nếu tôi khóc, hắn sẽ tước của tôi tất cả những
món thiết yếu, như sách và băng video mà tôi cần để sống. Để có
được những thứ mình muốn, tôi phải tỏ ra cảm kích hắn và tán tụng
mọi chuyện hắn làm - kể cả việc hắn đã nhốt tôi.

Cuối cùng tôi kiên trì thuyết phục đến độ hắn đã mang cho tôi

một chiếc áo thun trắng cũ dệt bằng len mềm mịn và có hoa văn
màu xanh da trời trang nhã. Đó là chiếc áo hắn đã mặc vào hôm
bắt cóc tôi. Tôi không biết liệu có phải hắn đã quên hay chỉ muốn
thủ tiêu nó đi bởi hoang tưởng. Tôi dùng vải áo để làm thành một cái
váy có dây đeo vai bằng chỉ và thân trên may lệch một cách thanh
lịch cho Barbie của tôi. Với một sợi dây tìm được trong đống đồ đạc
đi học, tôi đã biến một ống tay áo thành bao đựng mắt kính. Về
sau tôi lại thuyết phục được hắn cho tôi một tấm khăn ăn cũ đã
phai màu vì giặt mà hắn đang dùng làm giẻ lau. Tôi đã biến miếng
vải ấy thành chiếc váy dạ hội cho Barbie của tôi, với một sợi dây
thun buộc ngang thắt lưng.

Sau đó, tôi dùng dây kẽm để làm những chiếc kiềng ba chân và

gấp những món thủ công nhỏ bằng giấy. Hắn mang cho tôi kim
chỉ để tôi tập đan và thêu. Bên ngoài đời, trong vai nữ sinh tiểu học,
tôi chưa bao giờ biết làm những trò này cho đến nơi đến chốn.
Khi tôi làm sai thì người lớn thường mất kiên nhẫn. Giờ đây tôi có vô
tận thời gian, chẳng ai chỉnh sửa tôi, và lúc nào cũng có thể làm đi
làm lại, cho đến khi những món thủ công nhỏ hoàn tất. Những món
thủ công này đã trở thành thứ cứu rỗi tôi về tâm lý. Chúng giúp cho
tôi khỏi phát điên với tình cảnh nhàn rỗi trong đơn độc mà tôi buộc
phải chịu đựng. Và trong lúc làm tôi nghĩ đến bố mẹ và nghĩ mình
đang làm những món quà nhỏ cho bố mẹ - vì một ngày kia tôi lại
được tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.