ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 141

Cuối mùa thu 1999, việc xóa bỏ nhân thân của tôi hoàn tất.

Hắn ra lệnh cho tôi chọn một cái tên mới: “Mi không còn là
Natascha nữa. Giờ đây mi thuộc về ta.”

Trước đó tôi đã từng từ chối trong một thời gian dài, một phần

do tôi thấy rằng việc dùng tên gọi dù sao cũng chả quan trọng. Chỉ
có mỗi tôi và hắn, và chỉ cần đại từ ngôi thứ hai là biết ai đang
được nói đến. Nhưng cái tên “Natascha” thốt ra lại khích động quá
nhiều phẫn uất và bất mãn ở hắn nên tôi đã ưng thuận. Vả lại,
trước giờ tôi cũng không ưa cái tên ấy mà? Khi mẹ gọi tên tôi một
cách bực dọc, cái tên bỗng mang âm hưởng của những mệnh lệnh
không được tuân thủ và những kỳ vọng mà tôi không đáp ứng được.
Lúc nào tôi cũng mong ước có được một trong những cái tên của bọn
con gái: Stefanie, Jasmin, Sabine. Tên gì cũng được, ngoại trừ
Natascha. “Natascha” chất chứa tất cả những gì mà tôi bất mãn
về cuộc sống trước đây. Tất cả những gì mà tôi muốn vứt bỏ, tất
cả những gì mà tôi bị buộc phải vứt bỏ.

Hắn gợi ý tôi lấy tên mới là “Maria”, vì cả bà nội lẫn bà ngoại của

hắn đều mang tên ấy. Mặc dù không thích lời đề nghị của hắn,
tôi vẫn đồng ý, vì dù sao Maria cũng là tên lót của tôi. Tuy nhiên,
điều đó không ổn với hắn vì ý định của hắn là muốn tôi có một
cái tên mới hoàn toàn. Hắn buộc tôi phải đưa ra một cái tên khác.
Ngay lập tức.

Tôi lật cuốn lịch có ghi tên các ngày lễ thánh, và vào ngày 2/12 có

một cái tên khác: “Bibiane”. Trong vòng bảy năm tiếp theo đó,
“Bibiane” đã trở thành cái tên mới của tôi, cho dù hắn chẳng bao giờ
xóa được hoàn toàn cái tên cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.