ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 158

ngột, hắn bắt đầu phân phát thức ăn kèm với những lời nhục mạ
và kết tội.

“Nhìn lại mà xem. Vừa mập mạp vừa xấu xí.”

“Đúng là đồ ham ăn. Rồi mày sẽ ăn sạch nhà sạch cửa chứ

không phải chơi.”

“Đứa nào không làm việc thì không cần ăn.”

Lời lẽ của hắn đâm vào người tôi như những mũi tên. Từ trước khi

bị giam cầm, tôi đã hết sức phiền muộn với thân hình của mình,
một điều mà tôi xem là trở ngại lớn nhất khiến tôi không có được
một tuổi thơ hồn nhiên. Ý thức về thân hình phục phịch của mình
đã khiến tôi tự gặm nhấm chính mình bằng một nỗi căm ghét bản
thân. Hắn đã biết rõ những yếu huyệt này để giáng những cú
đấm vào lòng tự tôn của tôi, và hắn đã ra tay một cách không
thương tiếc.

Đồng thời, hắn cũng rất khôn ngoan trong chuyện đó đến nỗi

trong những tuần, những tháng đầu, tôi đã thật sự cảm kích hắn
về chuyện kiểm soát ăn uống. Dù gì, hắn cũng đang giúp tôi đạt
được một trong những mục tiêu lớn lao nhất của mình: giảm cân.
“Cứ nhìn gương tao đây mà xem. Tao hầu như chẳng cần phải ăn gì
cả,” hắn cứ nhắc đi nhắc lại với tôi. “Phải xem chuyện đó là cớ sự
gây ra tình trạng béo phì.” Và, thế là một cách nhẫn nhục, tôi đã có
thể hình dung ra chính mình đang sụt cân ngay trước mắt, trở nên
săn chắc và thon thả. Cứ thể cho đến khi lối ăn uống tưởng chừng
đầy thiện ý đó biến thành một chiến dịch kinh hoàng, dẫn dắt tôi
đến bờ vực của chết đói ở độ tuổi mười sáu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.