ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 167

7. SA VÀO GIỮA NỖI HOANG

TƯỞNG ĐIÊN LOẠN VÀ MỘT

THẾ GIỚI HOÀN HẢO

Hai mặt của kẻ bắt cóc

CÓ NHỮNG CƠN ÁC MỘNG mà khi tỉnh giấc ta biết rằng mọi

thứ chỉ là một giấc mơ. Trong thời gian đầu ở trong căn hầm, tôi
bám víu vào một hy vọng như thế, và dành hàng giờ liền để vạch
kế hoạch cho những ngày đầu tiên trở về với thế giới bên ngoài.
Trong thời gian này thế giới mà tôi bị tách ra vẫn còn có thật. Thế
giới ấy vẫn còn đầy những con người thật mà tôi biết đang lo lắng
cho tôi từng giây phút và làm mọi cách để tìm kiếm tôi. Tôi có thể
mường tượng từng chi tiết nhỏ nhoi của thế giới ấy bằng con
mắt của tâm trí: mẹ tôi, căn phòng của tôi, quần áo của tôi, căn hộ
của tôi.

Trong lúc ấy, thế giới mà tôi đang rơi vào lại có màu sắc và mùi

vị siêu thực. Căn phòng nhỏ quá, không khí quá cũ kỹ so với đời thật.
Và người đàn ông đã bắt cóc tôi lại quá điếc đặc trước những lập
luận của thế giới bên ngoài mà tôi đưa ra: rằng họ sẽ tìm thấy tôi;
rằng hắn ta nên thả tôi ra; rằng chuyện hắn đang làm với tôi là
một trọng tội sẽ bị trừng phạt. Thế nhưng, ngày qua ngày, càng ngày
tôi càng nhận ra rõ rằng tôi bị kẹt trong thế giới ngầm này và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.