ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 170

khủng. Nó biến các nạn nhân thành nạn nhân một lần nữa, bằng
cách tước đoạt của họ quyền diễn giải câu chuyện của chính họ - và
bằng cách biến những trải nghiệm quan trọng nhất trong câu
chuyện của họ thành ra sản phẩm của một hội chứng. Cái thuật ngữ
ấy đã biến chính những hành vi đã góp phần hệ trọng vào sự
sống còn của nạn nhân thành ra những hành động gần như sẽ bị
phản đối.

Gần gũi hơn với hắn không phải là một chứng bệnh. Tạo ra một

cái kén hàm chứa nhịp sống bình thường giữa một bối cảnh tội ác
không phải là một hội chứng. Mà là ngược lại. Đó là một chiến lược
sinh tồn trong một hoàn cảnh không có lối thoát - và chân thực với
thực tế hơn nhiều so với cách vơ đũa cả nắm khi xếp những kẻ tội
phạm vào dạng ác thú khát máu và nạn nhân là những con cừu vô
vọng để rồi xã hội không cần phải xét đoán gì thêm.

Đối với thế giới bên ngoài, Wolfgang Priklopil là một người đàn

ông bẽn lẽn, nhã nhặn mà lúc nào dường như trông cũng hơi quá trẻ
trong những bộ trang phục khéo ăn vận. Hắn mặc quần tây đúng
điệu và áo sơ mi hoặc áo thun polo ủi phẳng phiu. Tóc tai lúc nào
cũng mới gội và tạo nếp chỉn chu, theo một kiểu cách hơi cổ lỗ một
chút đối với thời điểm đầu thiên niên kỷ mới. Chắc có lẽ trông
hắn hơi khiêm nhường với những người ít ỏi mà hắn giao du.
Không dễ để nhìn thấu suốt những gì nằm phía sau vẻ ngoài này,
vì hắn hoàn toàn che đậy. Đối với Priklopil, hắn không thấy quá
quan trọng phải theo đuổi những trào lưu xã hội, nhưng sẵn sàng dày
công để gìn giữ diện mạo.

Không phải bởi hắn yêu thích sự chỉnh tề, mà vì điều này cần

thiết cho sự sống còn của hắn. Sự lộn xộn, bề bộn và bụi bặm làm
hắn không chịu được. Hắn dành rất nhiều thời gian để giữ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.