ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 193

càng gặp nhiều khó khăn trong việc thực hiện ý muốn này, một
điều cũng hành hạ hắn.

Khi tôi lên mười sáu, cuộc trùng tu ngôi nhà mà hắn đã đầu tư

tất cả sức lực của hắn và công lao của tôi đi đến đoạn kết thúc.
Công việc chiếm mất thời gian hằng ngày của hắn trong nhiều
năm tháng sắp sửa kết thúc mà không có gì khác thay thế trong
thời khóa biểu. Đứa bé mà hắn bắt cóc giờ đây đang trở thành một
thiếu nữ - nói cách khác, là hiện thân của điều mà hắn rất căm
ghét. Tôi không muốn là con rối của hắn và không có một ý chí
nào của riêng mình, như có lẽ hắn đã hy vọng ở tôi, để hắn không
phải cảm thấy bẽ mặt. Tôi nổi loạn, nhưng cũng ngày càng trở nên
trầm uất hơn và cố gắng lùi lại mỗi khi có thể. Giờ đây, đôi khi
hắn phải buộc tôi ra khỏi căn hầm. Tôi khóc hàng giờ liền và
không còn sức mạnh để đương đầu. Hắn ghét sự phản kháng và
nước mắt, và sự tiêu cực của tôi làm hắn nổi xung thiên. Hắn
không có một công cụ gì để khắc trị điều đó. Lúc ấy, có lẽ rốt cục
hắn đã nhận rõ rằng hắn không chỉ trói cuộc đời tôi với cuộc đời
hắn mà cũng đã trói cả cuộc đời hắn với cuộc đời của tôi. Và mọi âm
mưu phá vỡ xiềng xích ấy sẽ dẫn đến cái chết cho một trong hai
người.

Mỗi tuần trôi qua Wolfgang Priklopil ngày càng trở nên thất

thường, và cơn hoang tưởng của hắn càng lúc càng gia tăng. Hắn
theo dõi tôi với sự ngờ vực, lúc nào cũng đinh ninh tôi sẽ tấn công
hắn hoặc bỏ trốn. Buổi tối, khi rơi vào tâm trạng hết sức bất an,
hắn lôi tôi vào giường, trói tôi vào người hắn, cố gắng trấn an
chính mình bằng hơi ấm cơ thể của tôi. Nhưng tâm trạng thất
thường của hắn vẫn tiếp tục trầm trọng và tôi là người mà hắn
thổ lộ từng cảm xúc dao động. Giờ đây hắn bắt đầu nói đến một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.