ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 218

Tôi đi phía trước hắn, vào trong cửa hiệu. Tôi có thể nghe thấy

tiếng hắn thở nhè nhẹ ngay phía sau tôi và tưởng tượng rằng bàn
tay hắn trong túi áo khoác đang ghìm một khẩu súng ngắn, sẵn
sàng nhả đạn vào bất kỳ ai nếu tôi manh động. Nhưng tôi sẽ ngoan
ngoãn. Tôi chẳng muốn gây nguy hại cho một ai. Tôi sẽ không bỏ
chạy. Tôi chẳng muốn gì hơn là nếm thử một chút hương vị đời
sống mà những thiếu nữ khác đồng trang lứa đều xem là chuyện
đương nhiên: đi lướt qua các quầy mỹ phẩm trong cửa hiệu. Mặc dù
tôi không được phép trang điểm - hắn còn chẳng cho tôi mặc quần
áo bình thường - tôi vẫn làm cho hắn nhượng bộ. Tôi được phép
chọn hai món mà các thiếu nữ thường dùng.

Đối với tôi, thuốc bôi mi mắt là một thứ thiết yếu không thể

thiếu được. Tôi đã đọc được điều đó trong các tờ tạp chí tuổi teen
mà hắn thỉnh thoảng mang vào hầm. Tôi đã đọc đi đọc lại những
trang về thủ thuật trang điểm, tưởng tượng mình đang tự làm đẹp để
đi đến một hộp đêm lần đầu. Cười nói và làm dáng với những đứa
bạn gái trước gương, thử hết chiếc áo này đến áo khác. Tóc tớ được
không? Nào, đi thôi!

Còn giờ đây, tôi đang đứng giữa những hàng kệ dài bày cơ man

nào là lọ và ống thuốc mà tôi không quen thuộc. Những món này
có một sức hút ma quái với tôi, nhưng cũng làm tôi bất an. Quá
nhiều thứ một lúc, tôi không biết phải làm gì, và tôi sợ đánh rơi một
món nào đó.

“Nào, nhanh lên!” Tôi nghe giọng nói đằng sau. Tôi vội vàng

chộp lấy một ống thuốc bôi mi mắt và chọn một lọ nhỏ tinh dầu
bạc hà trên kệ gỗ. Tôi muốn mở nắp lọ trong căn hầm với hy vọng
nó sẽ át đi mùi ẩm mốc. Suốt thời gian ấy hắn đứng ngay phía
sau tôi. Hắn làm tôi bồn chồn; tôi cảm thấy như một kẻ tội phạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.